CHUYỆN:
BÍ MẬT HANG ZỜI
PHẦN
2 – XỨ SỞ CÓ HAI MẶT TRỜI
TÁC GIẢ : Mưa Rừng Chiều...
TẬP 1 :
Tiếp theo phần 1........
Chàng ngoảnh mặt
lại thấy một cô gái khoảng gần đôi mươi rất đẹp, nước da trắng ngần, tóc đen
nàng mặc một bộ váy trắng có viền những bông hoa màu tím bước ra từ cánh cửa
giữa.
Cô gái lễ phép
đặt tay phải lên ngực đầu hơi cúi nói…
- Chàng hãy theo
em đi lối này
Chàng thật sự ngỡ
ngàng với hai sự kiện bất ngờ thứ nhất là ở đâu mọc ra một cô gái đẹp đến thế.
Thứ hai là cô ta ngăn cản mình đi lối này không biết có chuyện gì nữa đây
Một thoáng trong
đầu chàng nghĩ. Từ khi rơi xuống hang núi này biết bao nhiêu chuyện kỳ lạ sảy
ra đến với chàng, những thứ trong giấc ngủ mơ chàng cũng chưa bao giờ mơ thấy nhửng
điều tương tự
- Chàng hỏi cô gái
- Cô là ai?...
Em tên là Hoa
Hồng được lệnh đến đón chàng
Lại thêm một bất
ngờ nữa chàng nghĩ … Cái chữ LỆNH kia phải chăng cô gái này đón ta về âm phủ
- Đón ta đi đâu ?....
Chàng hỏi…
Đón chàng về nơi
chàng cần phải đến khi đến đó chàng sẽ hiểu tất cả thưa chàng… cô gái trả lời lễ
phép rồi thúc giục .
- Chàng hãy đi
theo em…
Chàng không biết
sử lý sao mà cũng không còn sự lựa chọn đành phó mặc cho số phận và bước đi
theo cô gái…
Cô gái dắt tay
chàng vào cửa thứ 2 vừa bước qua cánh cửa khép lại . chàng ngoảnh mặt nhìn cánh
cửa từ từ đóng lại một cách ái ngại,
Cô gái nói. Chàng
nhìn con ngựa kia đi rồi chỉ ra phía trước cửa động…
Đây là bức tượng
một con ngựa trắng có đôi cánh đang xòe ra chàng hỏi…
Hồng Hoa ơi, bức
tượng con ngựa này có điều gì kỳ lạ hay sao?
Nàng không nói
gì kéo tay chàng nhún người một cái cả chàng và cô gái nhẹ nhàng bay lên lưng
ngựa
Nàng ngồi trước
quay lại chỉ tay vào sợi dây truyền nói. Chàng
hảy đặt chiếc chìa khóa lệnh này lên đình đầu con ngựa nó sẽ đưa ta đi…
Chàng nhìn lên phía trán cò một vết lõm hình giống mặt dây chàng đeo chàng
liền tháo ra khỏi cổ đưa cô gái đặt vào đó…
Lúc này hạt na
thủy tinh phát sáng bức tượng rùng mình biến thành một con bạch mã sống. Đôi
cánh phe phẩy từ từ bay ra khỏi hang động
Nàng ra lệnh…
chàng hãy ôm cho chặt nhé!...
Chưa từng cỡi
ngựa khi con ngựa nhúc nhích bay lên đã sợ muốn chết rồi chẳng phải bảo chàng
cũng ôm chặt ngang eo cô gái…..
Cô gái cầm dây
cương điều khiển con ngựa bay về hướng khe núi trước mặt vào tới trong đó
là một cái thung sâu xung quanh là núi
đá. Dưới đó là một đám mây đang xoáy tròn ở giữa có cái lỗ rất to màu xanh đen có
vẻ rất sâu không nhìn thấy đáy…Nàng nói…
Cửa vũ trụ đang
mở chì một giờ nữa là nó sẽ đóng lại …. Rồi cô gái lại nhắc … Ôm cho chặt
nhé!...
Con ngựa bay
thằng vào lỗ đen đó.
Vòng xoáy hút
chàng xuống chàng thấy người chao đảo rồi rơi vào trạng thái mơ hồ….
Chỉ một chốc lát
Con bạch mã hạ cánh xuống một cánh rừng rất rộng chàng cùng người con gái ấy
bước xuống một khu rừng rất rộng có rất nhiều những quả đồi to nhỏ tất cả hầu
hết chỉ một loại cây hoa sim đang nở hoa tím bạt ngàn….
Nhửng cây sim ở
đây cao ngang ngực,quả sim to bằng quả táo dây. Lá và hoa cũng to hơn bình
thường…
Chàng ngỡ ngàng
hỏi…
- Cô là ai ?. nơi
đây là nơi nào. Sao tôi lại đến đây??? ….
- Chàng hãy hỏi từ
từ thôi em sẽ trả lời từng câu…
- Ừ!... vì tôi rất
sốt ruột và hoang mang… bây giờ tôi hỏi nhé…
tôi là ai???..
Câu hỏi đó khiến
cô gái nhìn nhìn chàng rồi mủm mỉm cười nói …. Chàng không biết chàng là ai
sao?!...
Ừ… À không ý tôi
hỏi tôi là người hay là ma thôi…
Chàng không phải
là ma ạ ....
- Chàng hỏi tiếp
câu khác
- Đây là đâu???...
Thưa chàng nơi
chúng ta đang đứng là 99 đồi hoa sim vừa nói cô gái chỉ tay một vòng chàng nhìn
theo đúng là một khu rừng mênh mông những quả đồi quả đồi nọ nối nhau trùng
điệp tím ngát một màu hoa sim tím ngát…
Chàng nói… ừ đẹp
cả người cũng đẹp…
Câu khen tự
nhiên đó làm khuôn mặt cô gái rạng rỡ hơn một chút đầy tự hào nàng hỏi… chàng
thích nơi này…
Ừ thích nhưng
làng tôi đẹp hơn…
Câu nói bất ngờ ấy lại đưa chàng về với thực
tại chàng hỏi
- Đây là xứ sở nào???...
- Cô gái trả lời:
đây là xứ sở có hai mặt trời thưa chàng…
Hai mặt trời, chàng thốt lên!…. Rồi chàng hiểu mình đã rơi vào một thế giới nào đó rất xa …
Chàng suy nghĩ
không biết hỏi làm sao cho cái cô gái ú ớ xa lạ này hiểu và trả lời được đúng trọng
tâm thứ mình muốn biết. Nghĩ một lúc liền hỏi một câu
Này cô bé từ cái
hang rắn đến đây là bao xa.?...
Dạ khoảng 5 lần
chớp mắt…
Cái này thì
chàng hiểu có nghĩa là rất nhanh cứ cho đại là khoảng 2 hay 3 phút chàng hỏi tiếp cái hang ấy đâu rồi
- Cô gái chỉ lên
trời… Ở đấy xa lắm không nhìn thấy nữa
Chàng ngồi phịch
xuống đất kêu lên… trời ơi là trời làm sao tôi về nhà được đây hả trời!....
Chàng nhìn lên
trời thấy một mặt trời chênh chếch hướng tây và một mặt trời nhỏ mờ đang nhô
lên phía đằng đông
Cô gái kể
Cứ mổi 5 năm
ngày hai mặt trời gặp nhau sau năm ngày hai mặt trời bắt đầu tách ra và ngày giao nhau giữa đầu và cuối năm ấy cánh
cửa lại mở khi giông tố nổi lên cao nhất và mạnh nhất mưa lớn suốt 5 ngày 5 đêm
trong thời thời gian ấy giữa cơn giông tố đó có một đám mây đen hình vòi rồng
ai vượt qua được cơn giông hướng vào vói rồng đó sẽ được hút trở lại hang rắn
- Vậy còn bao lâu
nữa
- Năm nay thì qua
một tháng rồi rồi còn 5 năm nữa
- Vậy nàng lên đón
ta lâu chưa bằng cách nào
Em lên vừa kịp
lúc anh chuẩn bị bước xuống cửa địa ngục
Cái mặt dây
chuyền của chàng là chìa khóa lệnh hình
mũi tên và dấu ấn tín của thần linh
Cách đây lâu lắm
rồi con rồng ấy sống ở giữa biển cùng tổ tiên nhà rồng năm ấy con rồng từ biển
bay vào đất liền phá phách làm trấn động
cung diện của nhà vua bị các thần linh cai quản vũ trụ bắt phạt… nhà vua xin
cho nó nên nó phải biến thành tượng đá chầu trước cửa cung điện nó chỉ được
giải thoát khi có chiếc chìa khóa lệnh của chàng…và bây giờ cái chìa khóa lệnh
ấy đang ở trên đầu con rồng nhờ cái chìa khóa lệnh đó con rồng được giải thoát
khỏi tượng đá sống lại và trở về biển nơi tổ tiên của nó… trước khi trở về với
biển nó đưa em lên đó đón chàng
Nói về tiểu sử
chiếc mặt dây truyền hình mỏ neo
Làng của chàng
có một nhánh con sông tự nhiên từ tất xa uốn ngoằn ngoèo theo chân dãy núi đá
vôi dãy núi ấy kết thúc nơi giữa sông với hình một con Rồng dựng hàng vây bắng
đá đang há mồm bò xuống sông … nằm bên là một hang động quanh năm ngập nước
được dân làng gọi tên là hang tối
Nghe lưu truyền
kể lại. ngày xưa chưa có đê ngăn nước ven làng. mùa đông nước cạn đã cò nhiều
người đi vào nhưng ai cũng đi được một đoạn dài thì tắt đuốc phải quay ra. Có
thể cái hang này dài dọc theo dãy núi ấy cả gần chục cây số… thỉnh thoảng có
năm dân làng bắt được những con cá trắm đen sống lâu năm trong hang ra ngoài
mùa nước nổi khi mùa cạn không kịp trở vào rất to có con lên đến gần 40kg… Cứ
hàng năm vào giữa mùa thu nước cạn là mùa dân làng cùng nhau bắt tôm cá tự
nhiên của con sông ấy. tôm cá nhiều lắm đủ cho từng nhà thực phẫm ăn dự trữ cho
hết mùa đông hết mùa xuân sang hè. Những ngày như vậy mỗi buổi chiều chàng cũng
đeo giỏ mang lưới cùng bạn bè xuống sông mò bắt cá về
Vào một buổi
chiều ấy ngày chàng ngâm mình dưới sông mò mãi cũng chỉ được vài một ít tôm và
mấy con cá nhỏ. chàng không nản cứ miệt mài ngâm mình dưới sông mò.
Đến khu vực
cửa hàm rồng chàng lên bờ ngồi . bỗng
thấy một con trạnh chấu rất to cũng bằng cái chuôi liềm đang trườn trên mặt
những hòn đá sỏi săm sắp nước chàng vây
bắt nó chui vào khe đá chui xuống đất chàng thò tay bắt nó thì mò được một
miếng sắt hình mỏ neo chôn vùi lâu năm rêu bẩn bám dày. Về nhà chàng lấy cát
mịn và tro bếp cho vào lòng bàn tay đánh hết lớp mảng bám thì cái hình trở nên
rất đẹp màu bạc trắng, từ đó chàng đeo vào cổ cho đến ngà bị ngã xuống hang…
Hiểu được câu
chuyện hóa ra định mệnh đã sắp đặt sẵn cho chàng là như vậy…
Chàng ngồi lặng
lẽ, nét buồn tràn đầy khuôn mặt làm cho vầng u ám cũng lây vương trên khuôn mặt
đẹp như trăng rằm của nàng…
Có lẽ để làm cho
chàng khây khỏa nàng cất tiếng hát và múa cho chàng xem
Bài hát nói về
những bông hoa đẹp những ngọn núi xa trùng điệp hiên ngang, những con người
hiền lành của xứ sở, những con chim tự do bay lượn và hót líu lo … vừa hát vừa
múa nàng nhảy nhẹ người bay lên lên cao khỏi mặt đất bay vòng quang chàng…rồi
nàng nắm tay chàng kéo lên chàng nhún người nhảy cũng thật bất ngờ người chàng
cũng nhẹ bỗng bay theo nàng
Nàng chúm đôi
môi xinh xinh hót tiếng chim. Chỉ một lát trong núi bay ra những con bồ câu, chim phượng hoàng và
những con công sặc sỡ bay quanh nàng và chàng quay cuồng theo điệu múa
Điệu múa lả lướt
trên không nhẹ nhàng theo câu hát ngọt ngào. dải váy trắng rộng bay bay theo
những lần nhún nhày đưa chàng và nàng lướt bay trên đầu rừng hoa sim tím… Chàng
bị cuốn vào vũ điệu đó một cách say xưa, tay trong lả lướt theo điệu múa của Nàng.
Bị cuốn hút vào
lời ca tiếng hát, vào điệu múa nhẹ nhàng bay bổng, vào sự uyển chuyển của nàng trên
nền rừng tím hoa sim. Chàng vô tình nắm tay hơi mạnh kiến nàng kêu đau. Hai người dừng
lại đáp hạ xuống đất…
Nàng xòe một bàn
tay cho con phượng hoàng đậu lên và nói: hãy bay về báo nhà vua là ta cùng
chàng đang về nhé!.... rồi con chim vỗ cánh bay về phía núi
Nàng giục…
Ta đi thôi vua
cha và hoàng hậu đang chờ chàng
Câu nói đó đưa
chàng về thực tai, chàng định hỏi tiếp nhũng thắc mắc trong lòng…
Biết còn nhiều điều không thể hỏi ngay một lúc
và nàng có thể giải thích ngay được chàng theo nàng cưỡi ngựa bay qua rừng hoa
sim sang bên kia núi…….
..........HẾT TẬP I……
Đây là tác phẩm đầu tay của MRC rất mong được các bạn góp ý…. để MƯA hoàn thành tốt hơn........