Trang

Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

BÍ MẬT HANG ZỜI PHẦN II TẬP 3



TRUYỆN NHIỀU KỲ
Phần II - Tập 3 -
 LỜI RU CỦA MẸ
T/G Mưa Rừng Chiều…


Trong ba ngày ba đêm các ngươi không ai được cho chúng ăn uống gì và nếu ru được tất cả lũ kiến kia ngủ ta sẽ tha chết cho các ngươi……
Thưa ngài…. Một viên quan tâu .
Ngài có gì muốn nói!...
Trong nghiên cứu của nhà học sĩ hoàng cung thì kiến không bao giờ ngủ ngài  bắt chúng làm việc ấy chẳng phải chúng vẫn chết sao.
-         Ta biết,  rồi các ngươi sẽ hiểu.
-         Ta làm như vậy là để nếu được sống những con người ấy sẽ biết yêu quý , trân trọng cuộc sống, mạng sống của mình và của người khác.
-         Các viên quan triều đình lạ lắm với cách làm của chàng họ bàn tán rất nhiều và rầm rì phân tích hành động kỳ lạ ấy nhằm mục đích gì.
-   Một người nói ; Hoàng tử là người sống ở trên trời nên phán quyếtvà hành động cũng kiểu trên trời.  Ta làm sao hiểu nổi nên chúng ta hãy chờ xem
-         Nghe thấy vậy chàng cười nói ; trên trái đất của ta các ông quan cũng toàn đưa ra những ý tưởng và phán quyết ở trên trời. Người dân cũng rất khó hiểu. Là Chuyện bình thường ...
Vậy người dân họ thực hiện những quyết định và ý tưởng đó như thế nào thưa ngài ?...
À... ừ.... mỗi lần như thế họ chỉ kêu lên một tiếng .... TRỜI!......
-         Chàng đánh chống lảng. Còn việc của ta chỉ nhỏ như con kiến thôi mà các ngài đã ngơ ngác khó hiểu rồi hả?...
Chàng cho gọi thân nhân của chúng đến …
Hết ngày thứ nhất cả đám không kẻ nào được ăn uống, chúng rất đói và khát
Anh lính gác có vẻ xót thương bọn cướp liền tâu với chàng : thưa ngài có cho chúng ăn uống gì không…
Đêm nay thì không, báo thân nhân chúng. Đến trưa ngày mai được thăm chỉ cho mang nước uống vào không ai được cho chúng ăn thứ gì ai trái lệnh bị xử như những tên cướp kia… chàng ra lệnh…
Đêm thứ 2 dưới ngọn đuốc bọn cướp chăm chú canh đàn kiến. thời gian cứ dần trôi về sáng đàn kiến vẫn cứ lũ lượt xếp hàng đi lại rất trật tự chúng đi kiếm ăn và mang thức ăn vế tổ…
Chúng cầu nguyện. mệt mỏi và thất vọng chúng cầu xin thượng đế. Thượng đế ở đâu mà nghe, có thằng quỳ xuống vái cả tổ kiến cầu xin chúng ngủ.
Thằng nọ thúc thằng kia không được ngủ chỉ cần thấy đàn kiến chui hết vào tổ không con nào ra ngoài là chúng thoát chết nên cả bọn cũng phải thức theo.
Ngày thứ 3 Trưa đến người lính canh cho người nhà vào thăm và không quên thông báo chỉ được mang vào nước uống cấm mang thức gì ăn vào. Nếu ai trái lệnh xử tội chết !...
Khi gần hết giờ thăm chàng ra lệnh khám tất cả thân nhân của bọn cướp thì bắt được một bà mẹ giấu mang vào mấy chiếc bánh nhỏ. Chàng ra lệnh bắt và nhốt luôn cùng bọn cướp ngày mai chém đầu luôn thể.
Mọi người quỳ rạp xuống xin tha tội. chàng nhất định không tha
Chuyện bắt bà mẹ đến tai nhà vua và hoang hậu hai người đến hỏi sự tình nhà vua nói
Con làm như vậy là giết oan một người vô tội đấy…
- Hoàng hậu sốt ruột nói: Con của ta hãy thả bà mẹ tội nghiệp ấy ra ta cũng là mẹ ta hiểu tình thương của người mẹ đối với con mình luôn luôn bất chấp gian khổ hiểm nguy để bảo vệ con mình…
Vâng thưa hoàng hậu con không chém bà mẹ đó đâu. Con làm vậy là có ý đồ khác Hoàng hậu hãy yên tâm ạ…
 Ngày thứ 3 bọn cướp bất lực nhìn lũ kiến không con nào chịu ngủ
Đêm dần xuống mặt trời thứ 2 mờ dần, những ngọn đuốc bắt đầu được thắp lên một người lính gác mang thức ăn vào cho bọn chúng
Nhịn đói 3 ngày nên vừa thấy thức ăn chúng đã tranh nhau, giành nhau ăn cả bọn quên mất người mẹ già đau khổ đang ở đó
Dừng lại… tên tướng cướp quát to cả bọn ngồi im ngơ ngác…
Hắn lấy những thứ ngon nhất có được trong bữa đưa cho bà và nói
-Mẹ già ơi con mời mẹ ăn những món ăn này đi Mẹ đã vì chúng con mà mang tội chống lệnh của quan mà phải chết.
Chúng ta cùng ăn nào, các con cũng ngoan lắm giá như các con ngoan sớm hơn…
Vừa ăn  người Mẹ vừa nói. Cuộc sống cái gì cũng có cái giá của nó. Kết quả hôm nay là cái giá các con phải trả cho những việc mà hôm qua mà các con đã làm, đã hành động. Chỉ có điều các con thiếu suy nghĩ nên cái giá phải trả cho sự lầm lỡ này là quá đắt mà thôi…
Chúng con xin lỗi Mẹ. Mẹ ăn đi một đêm rất ngắn chỉ có 4 giờ thôi trời sáng tất cả chúng ta đều phải chết khi cả hai đàn kiến kia chúng không biết ngủ…
Ăn xong Bà mẹ nước mắt dàn dụa nói với chúng.
-Ta cũng như cha mẹ các con. Vì con cái ta chết không sao nhưng rất đau lòng vì sinh ra các con mà không dạy dỗ các con nên người được, các con không nghe lời cha mẹ…
Thời gian cứ trôi tiếng trống điểm 1 giờ đã trôi qua chỉ còn 3 giờ nữa trời sáng mẹ lại gần tổ kiến. Mẹ hát ru đàn kiến ngủ. Hy vọng cuối cùng của bà biết đâu lời ru của bà cảm động tới thần linh, phép màu sẽ làm cho đàn kiến ngủ để các con được sống…
Ả… à … ơi!...
Thương con từ lúc lọt lòng
Thương con đến lúc …ơ…ớ… lưng còng vẫn thương
Quản chi một nắng hai sương
Nhìn con dần lớn mà lòng sướng vui
Mong sao con lớn nên người
Mong con tài giỏi rạng ngời tổ tiên
Thương ta kiến hãy ngủ yên
Để tình mẫu tử…không lìa trần gian
Lòng ta đau xót vô vàn
Con ta gieo cái trái ngang cho đời….
Thương ta hãy ngủ kiến ơi!….
Ả.. à ơi!......
Nghe lời ru ấy của người Mẹ cả đám bật khóc và chúng khóc thật nhiều. có lẽ cả đời chúng đến hôm nay mới được khóc. Hôm nay mới thấm thía được lời ru của mẹ ngọt ngào, êm ái và thiêng liêng như vậy.  trong nước mắt dàn dụa người con trai của bà quỳ xuống chân bà nói;
- Mẹ kính yêu của con!.. Con ngàn lần xin lỗi mẹ hôm nay con hiểu được rồi.
 Hôm nay con đã thấu hiểu được nỗi đau buồn của mẹ, ân tình của Mẹ soi vào tâm hồn con ánh sáng của tình thương. Thật cao quý và thiêng liêng con thấy rất hối hận vì đã làm đau lòng Mẹ. 
-Mẹ ơi con muốn được sống, con biết tội rồi con xin Mẹ, nhưng muộn rồi. Mẹ hãy tha lỗi cho con, đứa con bất hiếu này!…
- Không!... ta rất thương con dù con có thế nào thì con cũng vẫn mãi là con của Mẹ.
- Một tên trong bọn nói trong nước mắt;
- Mẹ ơi hôm nay trước cái chết con được nghe lời mẹ ru, con thấy thương Mẹ và Mẹ của con quá. Đúng là xưa nay con hư hỏng không bao giờ nghe lời mẹ dạy chỉ thích tự do đua đòi & phá phách muốn làm gì thì làm, để hôm nay khi hiểu ra thì không còn cơ hội nữa mẹ ơi!...
Rồi hắn hét thật to… Mẹ ơi con thương mẹ nhiều lắm… con xin lỗi mẹ!...
Nhìn đàn kiến vẫn một hàng nối đuôi nhau hành quân không mệt mỏi. Tên tướng cướp nói với mẹ.
Mẹ ơi trời sắp sáng rồi chúng con biết không thể sống, chỉ còn hơn 1 giờ nữa thôi. Mẹ hãy ru cho chúng con ngủ đêm cuối cùng này đi mẹ…
Người mẹ nước mắt dàn dụa nói.
- Các con của ta hãy nằm xuống quanh ta ta sẽ ru các con ngủ thật ngon nhé
Rồi bà cất tiếng ru nhè nhẹ . lời ru tha thiết và êm ái như dòng suối hiền chảy ra từ trong lòng của núi của rừng, nghẹn ngào ấm áp. 
 Một lát sau tất cả chúng ngủ thật yên lành khi những giọt nước mắt còn long lanh trên má…
Nhìn chúng ngủ trên mỗi gương mặt khắc khổ ấy mẹ thấy chúng cũng lương thiện vô cùng, đáng yêu vô cùng. Bà dằn vặt mình vì quá thương con, chiều chuộng từ tấm bé nó muốn gì được nấy nên giờ mới ra cơ sự. bà cho rằng lỗi cũng tại bà…
Phiên tòa xử công khai được lập giữa trời tất cả các quan và dân đều dự và xem …
Trên đầu đài có 4 tên đao phủ lực lưỡng đứng 2 bên tay cầm cây đao to và sắc lẹm chờ lệnh…


1 nhận xét: