BÍ MẬT HANG ZỜI
PHẦN 2 – XỨ SỞ CÓ HAI MẶT TRỜI
TÁC GIẢ : Mưa Rừng Chiều...
TẬP - 2
TẬP - 2
Biết còn nhiều
điều không thể hỏi ngay một lúc và nàng có thể giải thích ngay được chàng cùng
nàng cưỡi ngựa bay qua rừng hoa sim sang bên kia núi
Bỗng chốc chàng nhìn xuống dưới thấy xuất hiện một tòa lâu đài rất lớn được xây bằng đá cẩm thạch màu đen sừng sững giữa nhiều những tòa lâu đài nhỏ khác xung quanh
Bỗng chốc chàng nhìn xuống dưới thấy xuất hiện một tòa lâu đài rất lớn được xây bằng đá cẩm thạch màu đen sừng sững giữa nhiều những tòa lâu đài nhỏ khác xung quanh
Con bạch mã đưa
hai người hạ cánh xuống sân trước của tòa lâu đài lớn thì chàng thấy một người
phụ nữ trung tuổi rất đẹp đi trước dẫn theo sau cả chục cô gái trẻ theo sau
Người phụ nữ
trung tuổi chạy lại gần chàng lệ rưng rưng…. Con ta đã về… rồi quay lại gọi nhà
vua đi theo sau….. con trai mình đã về chàng ơi!...
Vẫn hình dáng ấy
khuôn mặt ấy có nhiều nét giống bà chỉ hơi đen hơn một chút…
Bà vui mừng cầm
tay chàng vừa nói vừa khóc. Con về là tốt rồi cha mẹ nhớ con lắm!…..
Cuộc tiếp đón kỳ
lạ này khiến chàng đứng ngẩn tò te chẳng hiểu chuyện gì ra chuyện gì nữa. Tự dưng
nhà Vua và Hoàng hậu nhận làm con….
Bối rối không
hiểu gì cùng với sự thận trọng chàng rụt rè rút tay ra khỏi tay bà chàng nói nói
nhát gừng
Thưa bà tôi
không phải là con của bà ạ
Hoàng
hậu bị bất ngờ với câu nói của chàng đứng ngớ người ra nhìn nhà vua với vẻ mặt thất vọng hỏi nhà vua
- Sao con chúng ta
nó không nhận ra ta vậy chàng…..
Nhà vua cười sảng khoái và tự tin nói
- Chuyện đó khó gì để ta mời lão Diêm vương lại hỏi xem lão sẽ có cách trả lại ký ức cho con ta lúc ấy con sẽ nhận ra chúng ta thôi!…
- Chuyện đó khó gì để ta mời lão Diêm vương lại hỏi xem lão sẽ có cách trả lại ký ức cho con ta lúc ấy con sẽ nhận ra chúng ta thôi!…
Hoàng hậu yên lòng quay sang nhìn Hoa hồng nói
- Con vất vả rồi
cám ơn con. Con vào trang điểm và báo nhà bếp chuẩn bị yến tiệc …..
Càng nghe chàng
càng không hiểu gì hết
Chàng nghĩ bụng. Mọi người đang đối sử rất tốt với mình. Mà thôi ai muốn gọi mình là cũng mặc kệ
gì coi mình là gì thì thì coi mình bình yên không ai ăn thịt mình là tốt rồi. Chuyện
đến đâu hay đến đó
Cuộc ăn mừng
thật long trọng yến tiệc được bày ra thật linh đình các quan trong triều chúc
sức khỏe chúc mừng nhà vua và chàng trờ lại
bữa tiệc được chiêu đãi bằng những thứ rượu
ngon nhất được kết hợp 5 thứ quả quý được ủ vùi dưới đáy bếp 5 năm mới đào lên, cùng với những màn ca múa của các thiếu nữ đẹp nhất xứ sở được tuyển chọn về
phục vụ hoàng cung
Tiệc đang vui
thì có một người lính chạy vào báo
Bẩm đức vua quân
lính vây bắt được bảy tên cướp trên rừng
chúng vào cướp phá dân trong thành hiện đã áp giài tới chờ lệnh nhà vua phán
quyết trong đó có tên tướng cướp cầm đầu ạ...
Tất cả các quan cùng mọi người
ở đó rất hoan hỷ cùng nhau vui vẻ đồng thanh…
Thưa đức vua
chúng thần chúc mừng nhà vua đã bắt được quân cướp lớn. Dân chúng sẽ được
an hưởng bình yên
Nhà vua cười
nhưng có vẻ không vui lắm chàng hỏi
Thưa nhà vua dẹp
được ổ cướp và bắt được tướng cướp mọi người rất vui sao nhà vua lại không
vui thế ?...
- Ừ!... con không
biết đó thôi. Dẹp được tên này thì tên khác lại mọc lên có khi còn tàn bạo hơn
dân chúng không thể yên lành được. Chúng như những cây cỏ dại diệt xong một
thời gian nó lại mọc
bọn chúng là
những kẻ lười lao động lại tham lam không muốn làm lại muốn lấy không những của
cải của người khác để hưởng thụ…
Nói xong ngài
phán
Ngày mai tập hợp
dân trong thành lại chứng kiến. xử chém đầu hết bọn chúng làm gương..,.
Người lính … Dạ
một tiếng rồi lui ra….
Nghe vậy chàng
liền nói:…
Thưa đức vua bọn
chúng chẳng qua lầm đường lạc lối dù sao chúng cũng là con dân của người. Hành
động của chúng rất đáng để trừng trị nhưng chúng ta cần phải cải hóa bọn chúng
sẽ tốt hơn, nếu kẻ nào tái phạm thì xử cũng chưa muộn ….
Nhà vua hỏi….
con có cách gì sao?….
Vâng để con thử
được không ạ
- Ừ được ta giao
chúng cho con cùng quan hành pháp xử lý….
*
* *
Nhà vua mời lão
Diêm vương đến chơi để hỏi chuyện về chàng
Lão diêm vương nói…. Thượng đế đã từng dạy
chúng ta không có gì là hoàn hảo, không có gì là chọn vẹn muốn được cái này thì
phải mất cái kia. Có những thứ chính tay chúng ta làm ra cũng phải đổi bằng
công sức, thời gian và trí tuệ, không tự dưng có được
Vì ở xứ sở này
không khí và con người nhẹ hơn nơi trái đất nên bất cứ người nào ở đây đến đó
cũng bị áp lực không khí đè xuống phổi không thở được và chảy máu tai máu mũi
mà chết. Nên con người ở trái đất rất khỏe, nặng nề chậm chạp, những bước đi cũng chậm. Không như
con người nơi đây nhảy một bước rất cao và xa bởi thế ai muốn qua bên đó ta
phải làm phép đầu thai về xứ sở ấy
Còn con của nhà
vua thì nó đúng là con vua rồi .Khi nhà vua với con ngài chấp nhận muốn đưa
nó về trái đất ta đã mất bao nhiêu công sức mới chọn được nơi phù hợp để đầu
thai cho nó được sinh ra và được nuôi dạy
- nếu bây giờ cho nó có lại ký ức để nhận lại được hai người là cha mẹ thì ta làm được nhưng nó sẽ phải quên hết những gì nó học được ở đó thì việc nhà vua đưa nó về trái đất và công sức của ta giúp ngài trở thành vô ích….
- nếu bây giờ cho nó có lại ký ức để nhận lại được hai người là cha mẹ thì ta làm được nhưng nó sẽ phải quên hết những gì nó học được ở đó thì việc nhà vua đưa nó về trái đất và công sức của ta giúp ngài trở thành vô ích….
- Hoàng hậu âu sầu nói :
Vậy ký ức của con ta thì chỉ có một Cha Mẹ ở đó sao ta không phải là Mẹ sao?...
Vậy thì ta phải
làm sao thưa ngài?... nhà Vua hỏi lão Diêm vương
Giờ chỉ còn cách
đối sử thật tốt với con. Chỉ có tình yêu thương sẽ là sợi chỉ hồng kết nối với
nhau được thôi, để bù đắp và nó cũng sẽ hoàn thành sứ mệnh cùa nó… Lão diêm
vương trả lời…
Lại nói về mấy tên cướp….
Ngày hôm sau chàng đến nơi giam có bảy tên
cướp. Chàng hỏi thăm nắm lai lịch của chúng từng người và lý do chúng bỏ nhà đi
làm cướp.
Chàng tra xét thì có vẻ bọn cướp biết mình đến nơi đây là chết nên rất ngang ngạnh và
bất cần
- Chàng nói với
chúng…
Theo luật thì
chén đầu các ngươi ngay tức khắc nhưng ta xin nhà vua đề cho các ngươi suy nghĩ
về tội lỗi của mình, ba ngày nữa ta sẽ đứng ra xử tội các ngươi. Những lần
trước kẻ nào đã đến đây là phải chết nhưng lần này đích thân ta xử thì khác
đấy…
Cũng có thể các
ngươi được sống, được ta tha….
Mấy tên cướp ngơ
ngác nhìn nhau rồi nhìn chàng nói…
- Người không gạt
chúng tôi chứ?...
- KHÔNG …. Chàng
trả lời rồi bước ra khỏi nhà giam…
Chàng ra lệnh
đem bảy tên cướp đứng canh 2 tổ kiến một tổ kiến đen và 1 tổ kiến đỏ gần nhau
- Chàng nói với bảy tên cướp. Nếu các ngươi ru được tất cả lũ kiến kia ngủ ta sẽ tha chết cho các ngươi
- Chàng nói với bảy tên cướp. Nếu các ngươi ru được tất cả lũ kiến kia ngủ ta sẽ tha chết cho các ngươi
Chàng dặn lính canh Trong ba ngày ba
đêm các ngươi không ai được cho chúng ăn uống gì
Bọn cướp ru đàn kiến ngủ ra sao & có được chàng tha
chết hay không mời các bạn đón xem tập
sau….
hay quá
Trả lờiXóa