Trang

Thứ Hai, 5 tháng 2, 2018

TÌNH CA MÙA XUÂN



Cuộc sống lo toan với bận rộn đến nỗi quên cả thời gian, đến hôm nay tôi vẫn không có cảm giác là sắp tết dù còn hơn chục ngày nữa
Tối nay ngồi loay hoay định làm thơ nhưng chẳng có tí cảm xúc nào buồn quá liền mở nhạc nghe và lòng bỗng chùng lại khi nghe bài hát TÌNH CA MÙA XUÂN do Anh thơ – Trọng tấn song ca nghe mà thấy lòng nao nao … Với dòng cảm xúc ấy MRC viết cảm nhận bài này cho dù lời văn có phần thô kệch ( vụ này tôi không có khiếu. thích thì cứ viết đại )
CẢM NHẬN BÀI : TÌNH CA MÙA XUÂN
của nhạc sĩ Trần Hoàn. 
Bài hát ra đời năm 1978 thời kỳ khó khăn nhất của đất nước khi phải căng mình chống giặc từ 2 mặt trận. Biên giới phía bắc đến biên giới tây nam

Mùa xuân là khởi đầu cho tuần hoàn vũ trụ, là bắt đầu cho một cái mới và một năm mới. Mùa của bắt đầu cái nắng vàng tươi xua đi những đám mây u ám, lạnh giá của mùa đông. Mùa của những cơn mưa phùn giăng giăng rất nhẹ reo xuống cho cây cối nảy lộc đâm chồi. Mùa của những mầm sống vươn lên từ lòng đất. Ai trong khoang khắc ấy cũng dễ cảm nhận được sự ngọt ngào của cuộc sống, cũng  xốn xang trong lòng làm cho những trai,gái đang yêu cũng nhớ thương, bồi hồi khi xa cách được thể hiện qua bài thơ TÌNH CA MÙA XUÂN 

Mùi hương nào rất quen
Nghe như làn môi  ấm
Nghe  đâu từ sâu thẳm
Đất chuyển mình sinh sôi

Bài thơ nhẹ nhàng dung dị nhưng lay động từ sâu thẳm lòng người một tình cảm nghe bâng khuâng và da diết cũng vì vậy trước cảnh sắc mùa xuân người chiến sĩ nơi biên thùy đã phải thốt lên rằng:
Em ơi em, mùa xuân
Đã về trên cành lá
Tiếng chim kêu ngọt quá
Cho trời xanh xanh thẳm
Nhà thơ có phải là người lính?, sao mà câu thơ mộc mạc mà đáng yêu đến vậy, lời nhắn gửi đến người yêu nơi quê nhà  gói trong
( Xuân về trên cành lá, chim kêu ngọt quá dưới bầu trời xanh thẳm ) để nhớ mùi hương quen để nghe từ sâu thẳm lòng mình một tình yêu nồng cháy….
Tình yêu đôi lứa ấy được hòa cùng đất trời tổ quốc, với thiên nhiên. Với nghĩa vụ và trách nhiệm của bản thân với quê hương đất nước

Trên chiến tuyến giết thù
Có bàn tay anh chắc

Người chiến sĩ đã nhắn nhủ và thể hiện tình cảm của mình qua câu thơ trên với niềm kiêu hãnh, tự hào với người yêu rằng hãy yên tâm và đừng lo lắng. Anh sẽ chiến đấu cho tổ quốc sẽ mãi mãi thanh bình, cho mùa xuân thắm đượm, cho cây cối mãi xanh tươi, cho tình yêu chắp cánh và như một lời hứa ( có bàn tay anh chắc )
Nhà thơ viết lên câu thơ như tự đáy lòng mình của tâm hồn người chiến sĩ. Muốn có mùa xuân đến với mọi người thì phải có bình yên của đất nước muốn có bình yên của đất nước thì người trai trẻ phải chịu gian khổ hy sinh để bảo vệ lấy nó…  
 Tình yêu trong thơ Trần Hoàn được hoàn hảo nhất khi tình yêu ấy được hòa trộn cùng tình yêu thiên nhiên, có tình yêu tổ quốc bởi vì khi đất nước có giặc xâm lăng thì không ai có được tình yêu, cỏ cây cũng bị giặc giày xéo …
Họ chia tay nhau trong vui vẻ và niềm tự hào vì họ hiểu rằng tình yêu lứa đôi gắn liền với tình yêu quê hương đất nước, nên trách nhiệm của mỗi một người là biết đặt tổ quốc lên trên bản thân
Và chúng mình yêu nhau
Bắt đầu từ độ ấy
- khi đã yêu nào ai muốn xa nhau… Nhưng họ đã tạm gác cái riêng tư cái, tình yêu nồng cháy mà tất cả mỗi con người trong cái tuổi xuân đều khao khát mà vui vẻ lên đường bảo vệ non sông cho dù tình yêu ấy mới chỉ vừa chớm nở thôi.

Và anh lại ra đi,
Vui  như ngày hội
Mùa xuân biên giới
Súng anh gác trời xa
 -Tình yêu tổ quốc và tình yêu đôi lứa luôn hòa quyện vào nhau không thể tách rời của mỗi con người
Không ai có một tình yêu hoàn mỹ khi người đó không biết yêu quê hương. Nếu tình yêu của một ai đó chỉ biết có bản thân thì tình yêu đó là ích kỷ,cũng chỉ như vầng trăng khuyết
   
 Và rồi trong rạo rực niềm vui ấy thư trả lời từ em gái hậu phương cũng rất mộc mạc chân thành gửi cho người lính trẻ nhưng trong đó ẩn chứa một tình yêu đậm sâu. Một niềm tin yêu tha thiết qua tin vui chiến thắng ấy “ Xóm vui trong mùa nắng ’’  và lời nhắn nhủ ấy cùng sự thủy chung son sắt tới người chiến sĩ càng vững tâm hơn cho nhiệm vụ của mình
Nghe không anh mùa xuân
Về cùng tin chiến thắng
Xóm vui trong mùa nắng
Như gọi đồng chính vàng
 Chiến tranh làm cho tình yêu phải xa cách làm cho hai con người ấy chỉ còn ôm ấp nỗi nhớ trong tim. nỗi nhớ ấy cứ ngày nối ngày dằng dặc như dày thêm và người con gái ấy vẫn mãi thủy chung son sắt đợi người chiến thắng trở về cho dù thời gian có bao lâu!.

Ngày anh đi cách xa
Nguôi sao được nỗi nhớ
Thương nhau dù cách trở
Giữ trọn lời tin nhau

Mùa xuân đến rồi mùa xuân lại qua đi nhưng tình yêu thì còn mải cứ nối dài bất tận  được thể hiện qua câu thơ
Mùa xuân rồi đi qua,
Cơn mưa hè hối hả
Tình ta càng thêm sâu
Như những chiếc hôn dầu
Con người trong cuộc sống có nhiều thứ quên nhưng nụ hôn đầu đời thì khó có ai quên được . Nó ngọt ngào lắm, đẹp lắm nụ hôn đó khắc sâu trong tim mỗi con người
Tác giả đã ví von mà ví von cụ thể của tình yêu ấy bằng nụ hôn ấy để người khẳng định với người rằng tình yêu đầu ấy thủy chung và bền chặt. cho dù mùa xuân đi qua hay mùa đông tới ta vẫn mãi mãi có nhau, cùng nhau vượt qua khó khan gian khổ và tình yêu ấy mãi ngọt ngào, nồng cháy như nụ hôn đầu…
Bài thơ là một bản tình ca. Thật hay như tiếng chim hót. Thật êm đềm như một dòng sông,đẹp như cánh hoa đào hoa mai chớm nở. Bài thơ nhẹ nhàng và dung dị. Đã trở thành bài ca . Mỗi độ xuân về khi ta nghe ai đó hát lòng lại bồi hồi xao xuyến!...Không thể đặt cho bài thơ ấy một cái tên khác hay hơn được vì đó là BÀI TÌNH CA MÙA XUÂN….Cho đến hôm nay đã là bất hủ

Và chúng mình yêu nhau
Bắt đầu từ độ ấy
Em đi vào xưởng máy,
Khi trời còn hơi sương

Và anh lại ra đi,
Vui  như ngày hội
Mùa xuân biên giới
Súng anh gác trời xa

                _MƯA RỪNG CHIỀU_


TÌNH CA MÙA XUÂN
T.G : Trần Hoàn

Em ơi em, mùa xuân
Đã về trên cành lá
Tiếng chim kêu ngọt quá
Cho trời xanh xanh thẳm

Mùi hương nào rất quen
Nghe như làn môi ấm
Nghe  đâu từ sâu thẳm
Đất chuyển mình sinh sôi 

Trong ánh mắt em cười
Có màu xanh khoai sắn
Trong bàn tay xinh xắn,

 Có hình dòng kênh xa

Mùa xuân về em ơi,
Cơn mưa đầu mát lạ
Mùa xuân về em ơi
Nắng mới đã bay về

Và chúng mình yêu nhau
Bắt đầu tự độ ấy
Em đi vào xưởng máy,
Khi trời còn hơi sương

Và anh lại ra đi,
Vui như ngày hội
Mùa xuân biên giới
Súng anh gác trời xa

Nghe không anh mùa xuân
Về cùng tin chiến thắng
Xóm vui trong mùa nắng
Như gọi đồng chín vàng

Ngày anh đi cách xa
Khuây sao được nỗi nhớ
Thương nhau dù cách trở
Giữ trọn lời tin nhau

Trên  chuyến tuyến giết thù
Có bàn tay anh chắc
Nơi hậu phương xa lắc,
Vững vàng bàn tay em

Mùa xuân rồi đi qua,
Cơn mưa hè hối hả
Tình ta càng thêm sâu
Như những chiếc hôn đầu

Thứ Năm, 4 tháng 1, 2018

GIẬN HỜN III






         GIÂN HỜN - 3

Giận hờn chi nữa em ơi
Để đôi mắt biếc héo trời vàng thu
Đêm đông lạnh trắng sương mù
Con tim anh hóa ngục tù mất thôi!.

Yêu thì cũng đã yêu rồi
Cũng đi cho đến chọn đời vì nhau
Yêu em ta bạc mái đầu
Tóc em xanh mướt như màu cỏ non

Lời thề kia. Đá chẳng mòn
Gừng cay muối mặn ta còn bên nhau
Sông kia nước chảy đi đâu
Để cho mây tím biếc chiều hoàng hôn

Heo may buốt giá từng đêm
Giận hờn chi lắm để gần mà xa
Yêu cho cái mặn cái mà
Cái hồng đôi má, cái ngà mắt nâu

Em về nắng nhuộm hoa cau
Để xanh ngan ngát vườn trầu nhà anh
Để cho những sớm bình minh
Mây mù tan hết thanh bình bên nhau



MƯA RỪNG CHIỀU_ 1/ 2018

Thứ Sáu, 22 tháng 12, 2017

HOÀI NIỆM



Cũng ngót 1 năm rồi do công việc bận rộn cùng với việc di dời nơi ở không có mạng internet nên tạm ngưng làm thơ & sinh hoạt làng G  hôm nay trở lại góp vui cùng bà con
MRC CHÚC MỌI NGƯỜI MÙA GIÁNG SINH AN LÀNH & HẠNH PHÚC…

         HOÀI NIỆM


Thoắt cái một năm hết đến nơi
Xuân qua thu tới chẳng ngừng trôi
Hôm nay gió rét trùm vai áo
Mới biết mùa đông đã đến rồi

Hà nội hôm nay có gió mùa
Nghe đâu ngoài ấy có tuyết rơi
Em có đi đâu thì mặc kín
Cho hồng đôi má đỏ đôi môi

Em có khi nào nhớ đến tôi
Dù có quan tâm cũng xa rồi
Chẳng biết bây chừ em sao nữa
Có ốm vặt không lúc trở giời

Em ở chân mây tôi cuối trời
Lỡ hẹn nên mình chẳng thành đôi
Hồ gươm còn bóng hình ai đó
Ngồi suốt đêm đông đợi một người

MƯA RỪNG CHIỀU _ 12 _ 2017


Thứ Ba, 14 tháng 2, 2017

HÌNH BÓNG QUÊ NHÀ





HÌNH BÓNG QUÊ NHÀ

 T/G: MƯA RỪNG CHIỀU 

Lâu lắm mới về thăm đất mẹ
Làng đổi thay nhiều lạc lối ra
Đường thôn vắng bóng đàn trâu béo
Chỉ thấy hon đa lượn vèo vèo

Cha mẹ sinh ra ở đất này
Lên rừng, xuống ruộng việc quen tay
Gái đảm đun riu và nuôi lợn
Trai tài thả lưới với băm bèo

Phố mở quê tôi thành đô thị
Cảnh cũ và người cũng đổi thay
Hoa súng chỉ còn trong tranh vẽ
Lấp ruộng, bồi ao bán sạch rồi

Tôi bỗng đi tìm người thôn Lạt
Chân chất quê mùa chiếc áo nâu
Cây đa bến  nước đồng xanh lúa
Bát ngát ao sen nghiêng cánh diều

Lên phố quê tôi bỗng rất giàu
Đền bù, vườn bán mặc sức tiêu
Không nghề chẳng nghiệp chơi sành lắm
Ai biết ngày mai đi về đâu?.

Trai gái bây giờ cũng rất âu
Ra tiệm xông hơi với gội đầu
Quần zin xé ống xăm môi, mắt
Cái nét miền quê của tôi đâu?...

Hàng quán bây giờ cũng rất đông
Nhà nhà phô trương thể hiện giàu
Gái đảm ăn hàng tay sơn móng
Trai tài xóc đĩa với đánh đề

Ừ đấy quê tôi lên phố rồi
Lòng tôi chằng biết vui hay đau
Nay xa đất mẹ buồn man mác
Hình bóng quê tôi sắp tái nghèo

       Lạt Sơn 10/02/2017


Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016

TẠM BIỆT BUÔN MA THUỘT



THƯƠNG LẮM MỘT  BUÔN MÊ

 Chiều buông xuống
Tóc thề bay trên phố
Hoàng hôn rơi
Mây tím gác trên đồi
Đôi mắt biếc
Buồn vương chân trời thắm
Con chim rừng
Bay về núi xa xăm.

Chia tay em người con gái Buôn Mê
Chiều lộng gió hàng cây nghiêng góc phố
Dải nắng mờ vắt cao trên gác nhỏ
Phố lên đèn vạt nắng ngập ngừng trôi… (*)

Giọt cà phê vừa tan ở trên môi
Lòng chợt thấy cao nguyên chiều đẹp quá
Người em gái lúm đồng tiền trên má
Vừa gặp thôi, mà ngỡ tự lâu rồi

Ngày mai đây em là phía cuối trời
Những chiều buồn anh tìm mây màu tím
Hoa dạ quỳ vàng bên bờ suối tóc
Lúm đồng tiền in trên má em sâu

Mai anh về. Phố núi đổ mưa ngâu
Xa xôi lắm biết có còn gặp lại
Mưa vẫn rơi đôi bàn tay buốt lạnh
Anh phải về. Thương lắm một Buôn Mê!....

MƯA RỪNG CHIỀU _ 7 / 2016

( * ) Mùa hè lúc xẩm tối đi trên phố, nếu để ý trên cao những nhà lầu hoặc ngọn cây vẫn thấy nắng vàng nhạt nhưng dưới đường và trong nhà hai bên đường phải bật đèn mới đủ ánh sáng…


Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

TỰ TÌNH



NGƯỜI LUÔN NHÌN CUỘC ĐỜI BẰNG GAM MÀU TỐI THÌ  SẼ LUÔN SỐNG TRONG U ÁM MUỘN PHIỀN… MRC

  TỰ TÌNH

T/G : Cao Cường
Bút Danh : Mưa Rừng Chiều

Ngày mới đến rồi đêm đã qua
Bình minh tỏa nắng xuống sân nhà
Cơn mưa vừa tạnh trời xanh thắm
Giọt nước long lanh trên cánh hoa

Hít thở khí trời trong lành quá
Đàn chim bay lượn giữa trời xa
Bởi có đêm đen ngày mới sáng
Không có mưa giông nắng cũng nhòa

Vũ trụ xoay vần sao khéo thế
Vạn vật hòa chung một khúc ca
Sáng - tối, dung hòa cùng nhịp sống
Sự sống từ mưa nắng thuận hòa 

Trời đất xem chừng như rất trẻ
Ta bỗng ngây thơ dẫu chớm già
Sướng, khổ đời người ta đã thấu
Buồn, vui. Một chốc cũng trôi qua

Thế thái nhân tình, chen rồi lấn
Từ bi, nhân ái, dễ bỏ qua
Lợi lộc có rồi, rồi cũng hết
Đời người cũng chỉ gió thoảng qua

Sáng nay chim hót sao hay thế
Con bướm thong dong bay tìm hoa
Chặc lưỡi, cuộc đời. Ừ... phải thế
Sướng, khổ, buồn, vui là do ta.

          MƯA RỪNG CHIỀU _  6 / 2016


Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016

MỆT MỎI LẮM ANH ƠI



Trong cuộc sống không chỉ quan hệ xã hội mới cần điều tế nhị, mà trong cuộc sống vợ chồng cũng rất cần những điều tế nhị để đối xử với nhau. Nếu thiếu điều đó vô hình trung sẽ gây nên nỗi buồn hoặc sự nặng nề trong cuộc sống của người đối diện... ( MRC )

MỆT MỎI LẮM ANH ƠI

Có bao giờ anh nhìn thấy em không
Mệt mỏi lắm vẫn dung hòa cuộc sống
Miệng vẫn cười lúc trong lòng buồn lắm
Cho gia đình con cái được bình yên

Có bao giờ anh để ý con không
Chúng cần gì khi mỗi ngày một lớn
Anh có buồn không khi cha là thần tượng
Lại sa đà trong những cuộc vui chơi

Có bao giờ ở trong những cuộc vui
Anh nghĩ đến vợ con giờ sao nhỉ
Anh có biết món ăn nào con thích
Có bao giờ anh thấy vợ lẻ loi!...

Dẫu biết rằng anh vất vả sớm hôm
Công lớn lắm nhưng mà vô tâm quá
Cuộc sống gia đình vật chất thôi chưa đủ
Tình cảm con mình em lo, đủ được sao

Đêm khuya rồi con đã ngủ từ lâu
Vợ đợi cửa ngày qua ngày như thế
Có lúc say lại nói điều nghiệt ngã
Vợ yêu chồng, giọt lệ đắng trên môi

Có bao giờ anh nghĩ đến em không
Mệt mỏi lắm vẫn chu toàn mọi nhẽ
Để con mình luôn sống trong hạnh phúc
Để gia đình là tổ ấm thân yêu

Có bao giờ anh thấy được niềm vui
Của bữa cơm chiều cả nhà đầy đủ
Bên con thơ sẽ thấy lòng thanh thản
Đến bao giờ?...
 Mệt mỏi lắm anh ơi!...

MƯA RỪNG CHIỀU _ 6 / 2016



Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

MƯA CHIỀU THỨ BẢY



MƯA CHIỀU THỨ BẢY

Chiều thứ bảy
Mưa giăng giăng ngập lối
Phố lên đèn
Trời mưa mãi không nguôi
Đứng tựa cửa
Tìm sao trời mỏi mắt
Đêm cuối tuần
Mưa ngăn cách tình tôi
Biết làm sao ta gặp được đêm này
Thời gian trôi, đêm cứ dài vô tận
Đếm mưa rơi bao hạt rồi chưa tạnh
Trước hiên nhà bong bóng vỡ từng cơn
Ta nhớ em thao thức suốt đêm trường
Mưa nức nở hay lòng ta nức nở
Thế mới biết xa nhau là đau khổ
Xa em rồi mới hiểu được mình yêu
Ta đắm say trong nỗi nhớ ngọt ngào
Đêm xa cách thấy yêu em nhiều quá
Em có biết trong dòng đời rộn rã
Hai đứa mình đã gặp để rồi yêu
Dù mưa giông
Hay bão tố cuộc đời
Không ngăn được
Tình ta ngày một lớn
Chiều thứ bảy
Mưa giăng giăng ngập lối
Vắng em rồi
Ta mới hiểu tình yêu!...


MƯA RỪNG CHIỀU _ 6/2016

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2016

VÀO HÈ



VÀO HÈ

Vào hè
Nắng cũng đậm hơn
Cơn mưa bất chợt,
Đi về miền xa.
Vào hè
Phượng vĩ nở hoa
Màu hoa cháy đỏ
Ngỡ là tuổi thơ
Màu hoa
Đẹp tựa giấc mơ
Ve kêu rộn rã
Bài ca học trò.
Ngày mai
Ta sẽ xa trường
Bút nghiêm xếp lại
Lên đường tòng quân.
Vào hè
Nỗi nhớ dài thêm
Ngày mai hai đứa
Chẳng còn gặp nhau
Tình đầu
Ta nhớ dài lâu
Ép trong nhật ký
Phượng hồng ngày xanh
Tình đầu
Đôi mắt long lanh
Nhìn nhau mà nhớ
Chẳng đành nói ra
Sáng nay
Phượng nở đầy hoa
Tình trong như ngọc
Chia xa thật rồi
Học trò
Áo trắng tinh khôi
Màu hoa phượng vĩ
Một thời mộng mơ
Vào hè
Trao những vần thơ
Lệ dâng lên mắt
Đôi bờ chia ly!...

MƯA RỪNG CHIỀU _ 5/2016


Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG EM



 ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG EM


( Đất nước mình ngộ quá phải không anh?. )
Lời em hỏi nghe sao mà chua xót
Đất nước mình bốn ngàn năm đánh giặc
Để có nay là đất nước Việt nam

Cha Ông mình bao thế hệ đã hi sinh
Cho chúng mình hưởng một nền độc lập
Triệu con người, đạn, bom còn ghim trong cơ thể
Em có biết đau?... khi cô bác ấy đang đau

Đất nước mình em thương lắm phải không
Hãy làm việc của mình cho thật tốt
Hãy sống tốt là góp sức mình cho tổ quốc
Đừng thở than  lòng anh cũng rối bời

Đất nước ngổn ngang ai cũng biết rồi
Mỗi người chúng ta hãy bắt đầu làm việc tốt
Hãy vì quê hương hãy vì đất nước
Một chút thôi, đất nước sẽ thanh bình!…

Ngộ không em khi có những con người
Không thích làm mà cứ đòi hưởng thụ
Chẳng biết cho, chỉ biết kêu ca đòi hỏi
Đất nước bao giờ mới lớn nổi hả em?...

MƯA RỪNG CHIỀU 04 / 05 / 2016


Thứ Năm, 14 tháng 4, 2016

BÁN TRĂNG



BÁN TRĂNG

Ông Hàn Mặc Tử bán trăng thơ
Bởi ế Trăng treo đến bây giờ
Ai mua tôi bán vầng trăng ấy
Bán cả tình tôi hết bốn mùa…

Tôi bán vầng trăng của tình đầu
Của thời mơ mộng với thương yêu
Với bao kỷ niệm trong như ngọc
Chôn vào đêm đen vùi thật sâu.

Cái thuở ban đầu khi mới yêu
Anh nắm tay tôi hứa thật nhiều
Vầng trăng làm chứng. Trăng còn đó
Mòn mỏi đợi chờ những đêm thâu!...

Anh có là ta, có biết không?
Đêm lạnh gói lay rụng cánh hồng
Trăng khuya còn đó, người đâu thấy
Vằng vặc khung trời bao nhớ mong

Thôi nhé từ đây tôi bán trăng
Bán hết tình anh, cái trăm năm
Bán cái phụ tình, đời đen bạc
Chôn hết buồn đau vào đêm đen.

MƯA RỪNG CHIỀU _ 4 / 2016


Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2016

CON ĐƯỜNG XƯA ANH ĐI



CON ĐƯỜNG XƯA ANH ĐI

Chiều gió mùa đông bắc 
Đường về một mình thôi
Cỏ lác vàng rũ xuống
Cánh cò trắng lẻ loi

Xuân sắp tàn anh ơi
Mùa đông còn ở lại
Nhớ anh lòng cháy khát
Con đường chiều chơi vơi

Con đường xưa anh đi
Trải dài ngang cánh lúa
Đất khô đồng chiêm trũng
Chờ mưa xuân nảy mầm

Em vẫn đợi anh về
Mùa lúa thơm mùi sữa
Hàng cau non xanh biếc
Đang vào mùa đơm bông

Con đường xưa anh đi
Ngày em qua hai buổi
Chiều nay gió bấc thổi
Lẻ loi chân đi về

Ngày cứ dài lê thê
Mùa qua đi vội vã
Cây gạo già ra nụ
Xuân sắp tàn anh ơi!...

Con đường xưa anh đi
Có người em vẫn đợi
Thu qua rồi xuân lại
Có chuyện tình thư sinh.

MƯA RỪNG CHIỀU 2 / 2015



Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016

VỊNH THƠ TẾT BÍNH THÂN




KHAI TRƯƠNG

Ngày đầu năm làm việc
Nắng xôn xao đất trời
Hoa mai vàng nở rộ
Xuân đến với mọi người!...

KHAI BÚT ĐẦU XUÂN MƯA RỪNG CHIỀU KÍNH CHÚC TẤT CẢ MỌI NGƯỜI TRONG LÀNG G MỘT NĂM MỚI _ HẠNH PHÚC, BÌNH AN và PHÁT TRIỀN TOÀN DIỆN

VỊNH THƠ TẾT BÍNH THÂN

Năm cũ đi qua năm mới đến
Tết cho nhân thế những đổi thay
Rũ bỏ ưu phiền chào năm mới
Gia quyến xum vầy thương nhau hơn
Bạn bè có giận ta xí xóa
Năm mới nắm tay cùng tiến lên!...


                                                     LÝ SỰ

NGƯỜI CHỒNG COI THƯỜNG VỢ THÌ CON CÁI LÀ NGƯỜI BẤT HẠNH

NGƯỜI VỢ COI THƯỜNG CHỒNG  SẼ LÀ NGƯỜI ĐÀN BÀ BẤT HẠNH

NGƯỜI ĐÀN ÔNG GẶP AI LÀM GÌ CŨNG CHÊ  LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG BẤT HẠNH

            MƯA RỪNG CHIỀU  _ XUÂN 2016

Thứ Năm, 4 tháng 2, 2016

BÀI TOÁN CUỘC ĐỜI




BÀI TOÁN CUỘC ĐỜI

Nỗi buồn dài đến mấy
Thì cũng có ngày vui
Cuộc đời là bài toán
Một cộng một bằng hai

Một cộng một thành hai
Nghĩ chi nhiều, phức tạp
Vô tư_lòng thanh thản
Hãy sống và yêu nhau

Dù đường có xa xăm
Bước đi rồi cũng đến
Đông qua rồi xuân tới
Một cộng một thành hai

Đừng tính toán xa xôi
Đừng trông đây ngó nọ
Hãy yêu nhiều em nhé
Một cộng một thành hai

Và những ngày vắng nhau
Lòng nhớ nhiều đến thế
Hai lần hai là bốn
Bao giờ mình thành đôi?.

Một cộng một thành hai
Đơn giản mà dễ sống
Đừng khai căn, phiền phức
Một cộng một thành hai.

MƯA RỪNG CHIỀU _ 3 / 2 /2016


MRC CHÚC MỌI NGƯỜI LÀNG G ĐÓN MỘT CÁI TẾT THẬT HẠNH PHÚC & BÌNH AN!....

Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016

BỨC TRANH QUÊ GỬI NGƯỜI XA XỨ



NHÂN DỊP XUÂN 2016  ĐẾN MƯA RỪNG CHIỀU CHÚC TẤT CẢ BÀ CON LÀNG G MỘT NĂM MỚI _ VUI TƯƠI, HẠNH PHÚC & BÌNH AN

BỨC TRANH QUÊ GỬI NGƯỜI XA XỨ

Một sáng Xuân về xôn xao nắng
Vòm trời xanh thắm đến mênh mông
Cánh én chao nghiêng làn gió nhẹ
Người gửi tin về…. rộn tiếng chim  

Vườn xuân cây nhú non chồi biếc
Mây trắng bay trên vòm trời xanh
Cành đào trước ngõ hoa chúm chím
Chồi non vừa nhú sương long lanh

Trên chiếc cầu tre mấy nhịp cong
Dáng ai thon thả mái tóc bồng
Nước chảy lững lờ con cá lội
Hoa súng lơ thơ tím giữa dòng

Ta gửi đến người hương của lúa
Nắng ấm quê hương, chùm cau non
Đôi mắt em xanh trong như ngọc
Nắng ở trên vai má ửng hồng.

Náo nức xuân vui mùa lễ hội
Câu dân ca hát giữa đình làng
Đừng để trầu vàng khi xuân rụng
Người có kịp về ta tìm nhau!...

MƯA RỪNG CHIỀU _ 02 / 01 /2016


Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

TRĂNG MÙA ĐÔNG






TRĂNG MÙA ĐÔNG


Đêm đông mây giăng kín
Ta đi tìm ánh trăng
Chỉ thấy gió buốt lạnh
Hỏi người ở phương nào

Ta đã quên em rồi
Vui với miền tuyết giá
Tình như trăng với gió
Có có và không không

Em là vầng trăng thu
Dưới lòng sâu giếng ngọc
Ta bỗng thành chàng ngốc
Vin ngọn gió làm thơ

Rồi mùa thu đi qua 
Ánh trăng vàng cũng tắt
Em về bên người khác
Trăng về với thiên đường

Ta tìm em giữa đời
Giữa vùng miền tuyết giá
Chỉ còn ta với gió
Đi tìm trăng mùa đông.


MƯA RỪNG CHIỀU _ 12 / 2015