Em giận rồi
Nên em cứ lặng thinh
Thu chưa qua
Mà gió về rất lạnh
Vòm trời cao
Xanh trong như mắt ngọc
Công viên buồn
Xao xác lá me bay
Em giận rồi
Nghe buốt lạnh đôi tay
Trăng cuối mùa
Khuyết một phần phía ấy
Anh buồn lắm
Chắc là em cũng vậy
Đêm cuối tuần
Thương nhớ đến bâng
khuâng
Nói đi em
Cho hết giận, hết hờn
Để đêm về
Tiếng lòng không khắc
khoải
Để cho anh
Thấy mùa xuân trở lại
Để từng chiều
Tay đan chặt bàn tay
Tình yêu đầu
Đẹp như giọt sương mai
Trong nắng sớm
Hòa tan vào ngọn cỏ
Như hồn anh
Tan trong em rồi đó.
Em đừng buồn,
Đừng giận nữa.
Nghe em!...
MƯA RỪNG
CHIỀU 12 / 2015