Trang

Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014

CHUYỆN TÌNH BÊN DÒNG SÔNG ĐÁY




Mưa rơi mãi cho đêm dài vô tận
Tiếng thở than ngoài hiên vắng não nề
Chuyện tình buồn của Chúc nữ Ngưu lang
Họ gặp lại một năm tròn xa cách.

Ta và em hai bên bờ sông Đáy
Bao năm rồi chưa gặp lại em ơi?...
Tiếng mưa đêm dệt nỗi nhớ dằng dai
Khung trời nhỏ với người em gái nhỏ!...

Sông quê mình đẹp những chiều êm ả
Bên lở bên bồi con nước chảy xuôi
Bến Phù Vân, nơi  ấy có em tôi
In bóng nước những chiều em giặt áo

Tuổi thơ ta tắm chung dòng sông ấy
Cùng đến trường dập dềnh chiếc cầu phao
Tóc em bay trong màu nắng xôn xao
Xanh biêng biếc hàng tre soi bóng nước

Có những lúc trong muôn vàn bối rối
Mình nhìn nhau đôi má đỏ thẹn thùng
Để từng chiều em ra bến Phù vân
Bến Thanh Sơn từng chiều anh ngóng đợi.

Có những chiều anh nhìn sang bên ấy
Lòng thật buồn không thấy bóng em đâu
Sông chợt buồn tím ngát lục bình trôi
Hoàng hôn tím lan trong chiều lặng lẽ.

Và cứ thế dòng sông nuôi ta lớn
Tuổi thơ qua trong trang sách học trò
Bước quân hành tôi cất gót đi xa
Em khẽ bảo bến Phù Vân mãi đợi!...

Sông quê ơi một mai ta trở lại
Nối nhịp cẩu cho hai đứa bên nhau
Chiều hoàng hôn ai giặt áo trên cầu
Vành nón trắng nghiêng nghiêng trên bến đợi!...

        Mưa rừng chiều 7 / 2014


1 nhận xét: