Đêm ngắm trăng trên biển
Dào dạt con sóng xô
Có chuyện tình của Cát
Ta viết lại thành thơ
Chẳng biết tự bao giờ
Cát yêu trăng tha thiết
Những đêm nào
Trăng khuyết
Lòng Cát cồn,
đớn đau.
Vì kẻ thấp
người cao
Đến với nhau
sao được
Cát dài theo biển biếc
Để được gần
Trăng hơn.
Dõi theo từng
bước chân
Cả khi tròn
khi khyết
Bên đời Trăng
nào biết
Trăng vẫn
hoài rong chơi.
Lung linh giữa bầu trời
Với muôn ngàn
tinh tú
Nỗi buồn kia Cát
giấu
Vào đáy
biển thật sâu!...
Cát chỉ là cát
thôi.
Với cuộc đời
trầm mặc
Cát hóa thành
sa mạc
Mong một đời
Trăng vui...
Tình yêu
không có lời
Lặng thầm và
nhung nhớ
Những đêm nào bão tố
Cát buồn lòng đớn đau…
Và mỗi tối Trăng lên
Bờ Cát dài lấp lánh
Là Cát đã dâng
hết
Một cuộc đời
pha-lê.
Con Dã tràng mải mê
Xây lâu đài Hạnh phúc
Sóng vô tình
cuốn mất
Mộng chìm vào
hư không!...
Ôm một mối
tình câm
Lòng buồn như
khoảng cách
Đàn cung thương
lỗi nhịp
Cho một đời Cát
đau.
Trăng đi đâu
về đâu
Dù biết hay
không biết
Lòng cát vẫn
tha thiết
Âm thầm một tình
yêu!....
Cuộc sống đẹp
biết bao
Khi tình yêu
chắp cánh
Buồn nào hơn
xa cách
Buồn nào như cô đơn !…
Đêm biển vắng
không em
Bóng đổ dài
trên cát
Lòng anh con
sóng vỗ
Em. Một vầng
trăng xa.
Những cuộc
tình dương gian
Là những gì đẹp
nhất
Hạnh phúc và
niềm đau
Vầng Trăng và
đời Cát.
Mưa
rừng chiều 3 / 2014
hay quá
Trả lờiXóa