Trang

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2015

TRÊN LỐI THU XƯA



TRÊN LỐI THU XƯA

Thu đến thu đi thành thu cũ
Người ấy bây giờ thành cố nhân
Hoàng hôn xuống núi giăng mây tím
Nhuộm lối thu xưa lá ngập đường

Lối ấy đôi ta đi đến trường
Chỉ còn xào xạc tiếng lá rơi
Con bướm đa tình đôi cánh mỏi
Hoa tím còn đâu cỏ úa rồi!...

Mỗi bước ta đi. Lạc vào hồn
Của mùa thu trước cõi đam mê
Nón trắng em nghiêng vành quai tím
Đẹp nụ cười duyên, mái tóc thề

Ta đã lạc em trên lối về
Lạc mùa thu ấy mối tình quê
Ngày xưa yêu lắm ngây thơ quá
Để lỡ tình em trong tái tê

Ta vẫn đi tìm bóng hình em
Ríu rít đường xa những chiều vàng.
Mắt em buồn lắm dòng lưu bút
Nhìn cuối trời xa mây trắng bay

Ta gọi em bằng tiếng cố nhân
Tình em còn mãi ở trong lòng
Mơ dáng ai về, đôi mắt ngọc
Trên lối thu xưa lá ngập đường

MƯA RỪNG CHIỀU _ 10 / 2015

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

GIẬN HỜN



           GIẬN HỜN

Lá không vàng thì đâu phải mùa thu
Yêu không giận là tình yêu giả tạo
Xa nhau rồi mới thấy lòng trống vắng
Giận nhau rồi mới hiểu được rằng thương

Ta ghét mình, ai bảo nhớ người dưng
Hắn đáng giận cũng thật là đáng ghét
Chẳng ga lăng lại thật thà như đếm
Giận giả vờ mà hắn có biết đâu

Ta giận rồi bỏ hắn lại đằng sau
Mà nỗi nhớ cứ chập chờn phía trước
Cái chàng ngốc hắn đúng là đáng ghét
Người khô khan chẳng biết nói mỹ miều

Giận mùa thu trên lối lá rơi nhiều
Hắn chẳng điện mấy hôm rồi chẳng tới.
Chiều cuối tuần mưa thu giăng ngập lối
Hắn đến làm lành lòng mình thấy thật vui!....

MƯA RỪNG CHIỀU _ 10 / 2015