Trang

Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

LÝ SỰ MƯA RỪNG CHIỀU 05




TẬN CÙNG CỦA NỖI BUỒN LÀ NIỀM VUI… 
TẬN CÙNG CỦA NIỀM VUI LÀ ĐAU KHỔ … 
TẬN CÙNG CỦA ĐAU KHỔ LÀ SỰ TRỖI DẬY… 
TẬN CÙNG CỦA SỰ TRỔI DẬY LÀ VINH QUANG…..
và...
TẬN CÙNG CỦA SỰ SỐNG LÀ CÁI CHẾT…. 
CHẾT KHÔNG ĐƯỢC VẺ VANG THÌ CŨNG ĐỪNG CHẾT LÀM TỘI NHÂN THIÊN CỔ….

         mưa rừng chiều  5 / 2014

Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

NỖI BUỒN KHÔNG TÊN



đã bao lần,
đã mấy tháng tư?...
Chẳng còn gặp nhau để mà bối rối
Cơn mưa đầu mùa sao đi rất vội
Cho một nỗi buồn không thể đặt tên

Ừ!...Nỗi buồn không thể gọi tên
Chỉ bóng hình em lấp đầy lồng ngực
Tất cả anh gom lại thành nỗi nhớ
cho một cuộc tình không thể nào quên

Anh vẫn đi về qua ngõ nhà em
Vẫn thoảng đâu đây mùi hương hoa bưởi
Những lúc bên nhau nghe lòng bối rối
Tha thiết trong lòng khe khẽ gọi tên!. 

Từ khi nào ta đã lạc mất nhau
Để gặp lại chênh chao trong chiều muộn
Ta thấy em trong mắt buồn vời vợi
Chiếc cầu vồng khuyết nửa phía chân mây…

Dẫu biết rằng ta chẳng có được nhau
miền ảo ảnh em tôi hoài hờn giận
Để xa rồi nỗi buồn vùi trong gối
Anh trở về đêm lạnh cũng dài thêm…

Anh hiểu gì trong đôi mắt xa xăm
Biết vui khi bên anh biết hờn khi lỗi hẹn
Anh vô tình hay làm em buồn, khóc
Ngày sinh thần sao anh nỡ đành quên.

Xa nhau rồi
 in dấu một tháng tư......
Đường sang nhà em vẫn xanh hoa cỏ
Ngọn đèn vàng không còn bên cửa sổ
Nơi anh vẫn thường chờ đợi từng đêm.

Xin một lần ta gọi tên em!...
Rồi khép lại yêu thương miền ảo ảnh
Để nỗi buồn không về trong miền nhớ
Để ngọt ngào khi ta nghĩ về nhau...

Tháng tư về
ai nhớ,ai quên?...
Nỗi buồn nào năm tháng không tên!...

                        Mưa rừng chiều 4/2014