Trang

Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

LÝ SỰ MƯA RỪNG CHIỀU 03




I - CUỘC SỐNG AI CŨNG HƯỚNG VỀ PHÍA TRƯỚC ĐỂ VƯƠN TỚI… NHƯNG NGƯỜI SA NGÃ HÃY NHÌN LẠI PHÍA SAU, HÃY NHÌN VỀ QUÁ KHỨ SẼ TÌM RA LỐI THOÁT...
-        II - NHỮNG UY TÍN CỦA BẠN CÓ ĐƯỢC  ĐỀU XUẤT PHÁT TỪ TÂM CỦA BẠN ….

-        III - HỌC THEO KIẾN THỨC VÀ CÔNG VIỆC CỦA NGƯỜI KHÁC, KẾT QUẢ CÓ KHI TỐT HƠN NGƯỜI ẤY… MỌI SỰ HỌC ĐÒI CÁ TÍNH CỦA NGƯỜI KHÁC ĐỀU KỆCH CỠN….

-        IV - KHI GỠ BỎ ĐƯỢC SỰ ÍCH KỶ và LÒNG ĐỐ KỴ Ở TRONG BẠN.BẠN SẼ CÓ ĐƯỢC BÌNH YÊN TRONG LÒNG , VÀ NHỮNG YÊU THƯƠNG SẼ ĐẾN VỚI BẠN…

     V - NẾU LÀM TRÁI LƯƠNG TÂM SẼ LUÔN BỊ DẰN VẶT. HÃY TRÁNH XA NHỮNG VIỆC LÀM ĐÓ.....
                                       MƯA RỪNG CHIỀU  10 / 2013


Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

TÂM SỰ MÙA THU


            Tác giả   : Phạm Cao Cường
           Bút danh : Mưa Rừng Chiều

Mùa thu lại đến. Một chiều thu.
Con đường xưa ấy bụi sương mù
Hoa cúc đón mùa thu của cúc
Tôi đợi chờ ai. Thu hỡi thu.

Lời hẹn năm xưa lỡ mất rồi.
Chia ly đôi ngả nẻo đơn côi…
Còn nhớ không em mùa thu ấy.
Đẹp lắm mà nay rất xa xôi...
                            *
                        *       *
Chiều nay hoa cúc rộ vàng tươi.
Lòng trống mênh mang vắng bóng người
Lá rơi từng chiếc... Rơi từng chiếc…
Dưới trời Thu ấy. Một mình thôi!…

Sao em không đến chiều thu ấy?...
Để lỡ tình anh suốt cuộc đời.
Từ ấy đợi người không thấy nữa
Để mỗi chiều thu cho lá rơi !…

Chiều nay mây tím vắng đi đâu...
Một áng mây đen gợi thu sầu.
Nhớ người em gái đôi mắt biếc.
Biền biệt phương trời đã mấy thu?!...

Và những đêm dài trong giấc mơ
Vẽ bóng hình ai cho khỏi mờ.
Vẽ hoài trong mộng trong thương nhớ...
Một bóng hình thôi. Một giấc mơ.

Biền biệt phương trời đã mấy thu ?...
Lòng còn vương vấn đến bao giờ…
Em đem thương nhớ vùi trong gió.
Để lá trần gian rơi những thu!…

             Sài gòn -  9/2011