Tác giả : Phạm Cao Cường
Bút danh : Mưa Rừng Chiều
Mùa thu lại đến. Một
chiều thu.
Con đường xưa ấy bụi
sương mù
Hoa cúc đón mùa thu của
cúc
Tôi đợi chờ ai. Thu hỡi thu.
Lời hẹn năm xưa lỡ mất
rồi.
Chia ly đôi ngả nẻo đơn
côi…
Còn nhớ không em mùa thu ấy.
Đẹp lắm mà nay rất xa xôi...
Còn nhớ không em mùa thu ấy.
Đẹp lắm mà nay rất xa xôi...
*
* *
Chiều nay hoa cúc rộ
vàng tươi.
Lòng trống mênh mang vắng
bóng người
Lá rơi từng chiếc... Rơi
từng chiếc…
Dưới trời Thu ấy. Một
mình thôi!…
Sao em không đến chiều thu ấy?...
Để lỡ tình anh suốt cuộc
đời.
Từ ấy đợi người không
thấy nữa
Để mỗi chiều thu cho lá
rơi !…
Chiều nay mây tím vắng
đi đâu...
Một áng mây đen gợi thu
sầu.
Nhớ người em gái đôi mắt
biếc.
Biền biệt phương trời đã mấy thu?!...
Và những đêm dài trong giấc mơ
Vẽ bóng hình ai cho khỏi mờ.
Vẽ hoài trong mộng trong thương nhớ...
Một bóng hình thôi. Một giấc mơ.
Và những đêm dài trong giấc mơ
Vẽ bóng hình ai cho khỏi mờ.
Vẽ hoài trong mộng trong thương nhớ...
Một bóng hình thôi. Một giấc mơ.
Biền biệt phương trời
đã mấy thu ?...
Lòng còn vương vấn đến
bao giờ…
Em đem thương nhớ vùi trong gió.
Để lá trần gian rơi những thu!…
Sài gòn - 9/2011