Mưa !...
Mưa vẫn rơi giăng kín bầu trời
Tiếng nhạc buồn rơi vào trong vô tận
Gọi tên ai nghe lòng mình hiu quạnh
Màn đêm đen như nỗi nhớ rất dày
Chia ly nào không có những đắng cay
Với đau thương con tim hồng rỉ máu
Tháng năm trôi dù vết thương thành sẹo
Có làm phai được ký ức bao giờ!...
Với đau thương con tim hồng rỉ máu
Tháng năm trôi dù vết thương thành sẹo
Có làm phai được ký ức bao giờ!...
tháng bảy về mưa ướt những vần thơ
Mưa ướt lòng ta, phôi phai kỷ niệm.
Ngọn đèn khuya hắt hiu trong đêm lạnh
Soi xuống đường tìm một dấu chân quen
Em có hay chuyện Chúc nữ Ngưu lang
Có em và anh. Mưa thêm nức nở
Mưa trong lòng anh, mưa trên phố nhỏ...
Cho một ngày buồn lặng lẽ trôi sang!.
Đâu ai có quyền được chọn nơi sinh!...
Nên phải xa nhau, âu là duyên phận
Anh ra đi. Bước đường tình khấp khểnh
Phía bên em. Phía khoảng trống vô cùng….
Nhìn bầu trời ta ngơ ngẩn tìm em
Chỉ thấy đêm đen dày như nỗi nhớ
Chuyện hợp rồi tan. Tình là muôn thuở…
Khép lại đêm buồn. Nhật ký sang trang…
Mưa rừng chiều 7/2013