Trang

Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016

TẠM BIỆT BUÔN MA THUỘT



THƯƠNG LẮM MỘT  BUÔN MÊ

 Chiều buông xuống
Tóc thề bay trên phố
Hoàng hôn rơi
Mây tím gác trên đồi
Đôi mắt biếc
Buồn vương chân trời thắm
Con chim rừng
Bay về núi xa xăm.

Chia tay em người con gái Buôn Mê
Chiều lộng gió hàng cây nghiêng góc phố
Dải nắng mờ vắt cao trên gác nhỏ
Phố lên đèn vạt nắng ngập ngừng trôi… (*)

Giọt cà phê vừa tan ở trên môi
Lòng chợt thấy cao nguyên chiều đẹp quá
Người em gái lúm đồng tiền trên má
Vừa gặp thôi, mà ngỡ tự lâu rồi

Ngày mai đây em là phía cuối trời
Những chiều buồn anh tìm mây màu tím
Hoa dạ quỳ vàng bên bờ suối tóc
Lúm đồng tiền in trên má em sâu

Mai anh về. Phố núi đổ mưa ngâu
Xa xôi lắm biết có còn gặp lại
Mưa vẫn rơi đôi bàn tay buốt lạnh
Anh phải về. Thương lắm một Buôn Mê!....

MƯA RỪNG CHIỀU _ 7 / 2016

( * ) Mùa hè lúc xẩm tối đi trên phố, nếu để ý trên cao những nhà lầu hoặc ngọn cây vẫn thấy nắng vàng nhạt nhưng dưới đường và trong nhà hai bên đường phải bật đèn mới đủ ánh sáng…


Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

TỰ TÌNH



NGƯỜI LUÔN NHÌN CUỘC ĐỜI BẰNG GAM MÀU TỐI THÌ  SẼ LUÔN SỐNG TRONG U ÁM MUỘN PHIỀN… MRC

  TỰ TÌNH

T/G : Cao Cường
Bút Danh : Mưa Rừng Chiều

Ngày mới đến rồi đêm đã qua
Bình minh tỏa nắng xuống sân nhà
Cơn mưa vừa tạnh trời xanh thắm
Giọt nước long lanh trên cánh hoa

Hít thở khí trời trong lành quá
Đàn chim bay lượn giữa trời xa
Bởi có đêm đen ngày mới sáng
Không có mưa giông nắng cũng nhòa

Vũ trụ xoay vần sao khéo thế
Vạn vật hòa chung một khúc ca
Sáng - tối, dung hòa cùng nhịp sống
Sự sống từ mưa nắng thuận hòa 

Trời đất xem chừng như rất trẻ
Ta bỗng ngây thơ dẫu chớm già
Sướng, khổ đời người ta đã thấu
Buồn, vui. Một chốc cũng trôi qua

Thế thái nhân tình, chen rồi lấn
Từ bi, nhân ái, dễ bỏ qua
Lợi lộc có rồi, rồi cũng hết
Đời người cũng chỉ gió thoảng qua

Sáng nay chim hót sao hay thế
Con bướm thong dong bay tìm hoa
Chặc lưỡi, cuộc đời. Ừ... phải thế
Sướng, khổ, buồn, vui là do ta.

          MƯA RỪNG CHIỀU _  6 / 2016