Trang

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

TỰ TÌNH



NGƯỜI LUÔN NHÌN CUỘC ĐỜI BẰNG GAM MÀU TỐI THÌ  SẼ LUÔN SỐNG TRONG U ÁM MUỘN PHIỀN… MRC

  TỰ TÌNH

T/G : Cao Cường
Bút Danh : Mưa Rừng Chiều

Ngày mới đến rồi đêm đã qua
Bình minh tỏa nắng xuống sân nhà
Cơn mưa vừa tạnh trời xanh thắm
Giọt nước long lanh trên cánh hoa

Hít thở khí trời trong lành quá
Đàn chim bay lượn giữa trời xa
Bởi có đêm đen ngày mới sáng
Không có mưa giông nắng cũng nhòa

Vũ trụ xoay vần sao khéo thế
Vạn vật hòa chung một khúc ca
Sáng - tối, dung hòa cùng nhịp sống
Sự sống từ mưa nắng thuận hòa 

Trời đất xem chừng như rất trẻ
Ta bỗng ngây thơ dẫu chớm già
Sướng, khổ đời người ta đã thấu
Buồn, vui. Một chốc cũng trôi qua

Thế thái nhân tình, chen rồi lấn
Từ bi, nhân ái, dễ bỏ qua
Lợi lộc có rồi, rồi cũng hết
Đời người cũng chỉ gió thoảng qua

Sáng nay chim hót sao hay thế
Con bướm thong dong bay tìm hoa
Chặc lưỡi, cuộc đời. Ừ... phải thế
Sướng, khổ, buồn, vui là do ta.

          MƯA RỪNG CHIỀU _  6 / 2016


Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016

MỆT MỎI LẮM ANH ƠI



Trong cuộc sống không chỉ quan hệ xã hội mới cần điều tế nhị, mà trong cuộc sống vợ chồng cũng rất cần những điều tế nhị để đối xử với nhau. Nếu thiếu điều đó vô hình trung sẽ gây nên nỗi buồn hoặc sự nặng nề trong cuộc sống của người đối diện... ( MRC )

MỆT MỎI LẮM ANH ƠI

Có bao giờ anh nhìn thấy em không
Mệt mỏi lắm vẫn dung hòa cuộc sống
Miệng vẫn cười lúc trong lòng buồn lắm
Cho gia đình con cái được bình yên

Có bao giờ anh để ý con không
Chúng cần gì khi mỗi ngày một lớn
Anh có buồn không khi cha là thần tượng
Lại sa đà trong những cuộc vui chơi

Có bao giờ ở trong những cuộc vui
Anh nghĩ đến vợ con giờ sao nhỉ
Anh có biết món ăn nào con thích
Có bao giờ anh thấy vợ lẻ loi!...

Dẫu biết rằng anh vất vả sớm hôm
Công lớn lắm nhưng mà vô tâm quá
Cuộc sống gia đình vật chất thôi chưa đủ
Tình cảm con mình em lo, đủ được sao

Đêm khuya rồi con đã ngủ từ lâu
Vợ đợi cửa ngày qua ngày như thế
Có lúc say lại nói điều nghiệt ngã
Vợ yêu chồng, giọt lệ đắng trên môi

Có bao giờ anh nghĩ đến em không
Mệt mỏi lắm vẫn chu toàn mọi nhẽ
Để con mình luôn sống trong hạnh phúc
Để gia đình là tổ ấm thân yêu

Có bao giờ anh thấy được niềm vui
Của bữa cơm chiều cả nhà đầy đủ
Bên con thơ sẽ thấy lòng thanh thản
Đến bao giờ?...
 Mệt mỏi lắm anh ơi!...

MƯA RỪNG CHIỀU _ 6 / 2016