Trang

Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG EM



 ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG EM


( Đất nước mình ngộ quá phải không anh?. )
Lời em hỏi nghe sao mà chua xót
Đất nước mình bốn ngàn năm đánh giặc
Để có nay là đất nước Việt nam

Cha Ông mình bao thế hệ đã hi sinh
Cho chúng mình hưởng một nền độc lập
Triệu con người, đạn, bom còn ghim trong cơ thể
Em có biết đau?... khi cô bác ấy đang đau

Đất nước mình em thương lắm phải không
Hãy làm việc của mình cho thật tốt
Hãy sống tốt là góp sức mình cho tổ quốc
Đừng thở than  lòng anh cũng rối bời

Đất nước ngổn ngang ai cũng biết rồi
Mỗi người chúng ta hãy bắt đầu làm việc tốt
Hãy vì quê hương hãy vì đất nước
Một chút thôi, đất nước sẽ thanh bình!…

Ngộ không em khi có những con người
Không thích làm mà cứ đòi hưởng thụ
Chẳng biết cho, chỉ biết kêu ca đòi hỏi
Đất nước bao giờ mới lớn nổi hả em?...

MƯA RỪNG CHIỀU 04 / 05 / 2016


Thứ Năm, 14 tháng 4, 2016

BÁN TRĂNG



BÁN TRĂNG

Ông Hàn Mặc Tử bán trăng thơ
Bởi ế Trăng treo đến bây giờ
Ai mua tôi bán vầng trăng ấy
Bán cả tình tôi hết bốn mùa…

Tôi bán vầng trăng của tình đầu
Của thời mơ mộng với thương yêu
Với bao kỷ niệm trong như ngọc
Chôn vào đêm đen vùi thật sâu.

Cái thuở ban đầu khi mới yêu
Anh nắm tay tôi hứa thật nhiều
Vầng trăng làm chứng. Trăng còn đó
Mòn mỏi đợi chờ những đêm thâu!...

Anh có là ta, có biết không?
Đêm lạnh gói lay rụng cánh hồng
Trăng khuya còn đó, người đâu thấy
Vằng vặc khung trời bao nhớ mong

Thôi nhé từ đây tôi bán trăng
Bán hết tình anh, cái trăm năm
Bán cái phụ tình, đời đen bạc
Chôn hết buồn đau vào đêm đen.

MƯA RỪNG CHIỀU _ 4 / 2016