Trang

Thứ Hai, 5 tháng 2, 2018

TÌNH CA MÙA XUÂN



Cuộc sống lo toan với bận rộn đến nỗi quên cả thời gian, đến hôm nay tôi vẫn không có cảm giác là sắp tết dù còn hơn chục ngày nữa
Tối nay ngồi loay hoay định làm thơ nhưng chẳng có tí cảm xúc nào buồn quá liền mở nhạc nghe và lòng bỗng chùng lại khi nghe bài hát TÌNH CA MÙA XUÂN do Anh thơ – Trọng tấn song ca nghe mà thấy lòng nao nao … Với dòng cảm xúc ấy MRC viết cảm nhận bài này cho dù lời văn có phần thô kệch ( vụ này tôi không có khiếu. thích thì cứ viết đại )
CẢM NHẬN BÀI : TÌNH CA MÙA XUÂN
của nhạc sĩ Trần Hoàn. 
Bài hát ra đời năm 1978 thời kỳ khó khăn nhất của đất nước khi phải căng mình chống giặc từ 2 mặt trận. Biên giới phía bắc đến biên giới tây nam

Mùa xuân là khởi đầu cho tuần hoàn vũ trụ, là bắt đầu cho một cái mới và một năm mới. Mùa của bắt đầu cái nắng vàng tươi xua đi những đám mây u ám, lạnh giá của mùa đông. Mùa của những cơn mưa phùn giăng giăng rất nhẹ reo xuống cho cây cối nảy lộc đâm chồi. Mùa của những mầm sống vươn lên từ lòng đất. Ai trong khoang khắc ấy cũng dễ cảm nhận được sự ngọt ngào của cuộc sống, cũng  xốn xang trong lòng làm cho những trai,gái đang yêu cũng nhớ thương, bồi hồi khi xa cách được thể hiện qua bài thơ TÌNH CA MÙA XUÂN 

Mùi hương nào rất quen
Nghe như làn môi  ấm
Nghe  đâu từ sâu thẳm
Đất chuyển mình sinh sôi

Bài thơ nhẹ nhàng dung dị nhưng lay động từ sâu thẳm lòng người một tình cảm nghe bâng khuâng và da diết cũng vì vậy trước cảnh sắc mùa xuân người chiến sĩ nơi biên thùy đã phải thốt lên rằng:
Em ơi em, mùa xuân
Đã về trên cành lá
Tiếng chim kêu ngọt quá
Cho trời xanh xanh thẳm
Nhà thơ có phải là người lính?, sao mà câu thơ mộc mạc mà đáng yêu đến vậy, lời nhắn gửi đến người yêu nơi quê nhà  gói trong
( Xuân về trên cành lá, chim kêu ngọt quá dưới bầu trời xanh thẳm ) để nhớ mùi hương quen để nghe từ sâu thẳm lòng mình một tình yêu nồng cháy….
Tình yêu đôi lứa ấy được hòa cùng đất trời tổ quốc, với thiên nhiên. Với nghĩa vụ và trách nhiệm của bản thân với quê hương đất nước

Trên chiến tuyến giết thù
Có bàn tay anh chắc

Người chiến sĩ đã nhắn nhủ và thể hiện tình cảm của mình qua câu thơ trên với niềm kiêu hãnh, tự hào với người yêu rằng hãy yên tâm và đừng lo lắng. Anh sẽ chiến đấu cho tổ quốc sẽ mãi mãi thanh bình, cho mùa xuân thắm đượm, cho cây cối mãi xanh tươi, cho tình yêu chắp cánh và như một lời hứa ( có bàn tay anh chắc )
Nhà thơ viết lên câu thơ như tự đáy lòng mình của tâm hồn người chiến sĩ. Muốn có mùa xuân đến với mọi người thì phải có bình yên của đất nước muốn có bình yên của đất nước thì người trai trẻ phải chịu gian khổ hy sinh để bảo vệ lấy nó…  
 Tình yêu trong thơ Trần Hoàn được hoàn hảo nhất khi tình yêu ấy được hòa trộn cùng tình yêu thiên nhiên, có tình yêu tổ quốc bởi vì khi đất nước có giặc xâm lăng thì không ai có được tình yêu, cỏ cây cũng bị giặc giày xéo …
Họ chia tay nhau trong vui vẻ và niềm tự hào vì họ hiểu rằng tình yêu lứa đôi gắn liền với tình yêu quê hương đất nước, nên trách nhiệm của mỗi một người là biết đặt tổ quốc lên trên bản thân
Và chúng mình yêu nhau
Bắt đầu từ độ ấy
- khi đã yêu nào ai muốn xa nhau… Nhưng họ đã tạm gác cái riêng tư cái, tình yêu nồng cháy mà tất cả mỗi con người trong cái tuổi xuân đều khao khát mà vui vẻ lên đường bảo vệ non sông cho dù tình yêu ấy mới chỉ vừa chớm nở thôi.

Và anh lại ra đi,
Vui  như ngày hội
Mùa xuân biên giới
Súng anh gác trời xa
 -Tình yêu tổ quốc và tình yêu đôi lứa luôn hòa quyện vào nhau không thể tách rời của mỗi con người
Không ai có một tình yêu hoàn mỹ khi người đó không biết yêu quê hương. Nếu tình yêu của một ai đó chỉ biết có bản thân thì tình yêu đó là ích kỷ,cũng chỉ như vầng trăng khuyết
   
 Và rồi trong rạo rực niềm vui ấy thư trả lời từ em gái hậu phương cũng rất mộc mạc chân thành gửi cho người lính trẻ nhưng trong đó ẩn chứa một tình yêu đậm sâu. Một niềm tin yêu tha thiết qua tin vui chiến thắng ấy “ Xóm vui trong mùa nắng ’’  và lời nhắn nhủ ấy cùng sự thủy chung son sắt tới người chiến sĩ càng vững tâm hơn cho nhiệm vụ của mình
Nghe không anh mùa xuân
Về cùng tin chiến thắng
Xóm vui trong mùa nắng
Như gọi đồng chính vàng
 Chiến tranh làm cho tình yêu phải xa cách làm cho hai con người ấy chỉ còn ôm ấp nỗi nhớ trong tim. nỗi nhớ ấy cứ ngày nối ngày dằng dặc như dày thêm và người con gái ấy vẫn mãi thủy chung son sắt đợi người chiến thắng trở về cho dù thời gian có bao lâu!.

Ngày anh đi cách xa
Nguôi sao được nỗi nhớ
Thương nhau dù cách trở
Giữ trọn lời tin nhau

Mùa xuân đến rồi mùa xuân lại qua đi nhưng tình yêu thì còn mải cứ nối dài bất tận  được thể hiện qua câu thơ
Mùa xuân rồi đi qua,
Cơn mưa hè hối hả
Tình ta càng thêm sâu
Như những chiếc hôn dầu
Con người trong cuộc sống có nhiều thứ quên nhưng nụ hôn đầu đời thì khó có ai quên được . Nó ngọt ngào lắm, đẹp lắm nụ hôn đó khắc sâu trong tim mỗi con người
Tác giả đã ví von mà ví von cụ thể của tình yêu ấy bằng nụ hôn ấy để người khẳng định với người rằng tình yêu đầu ấy thủy chung và bền chặt. cho dù mùa xuân đi qua hay mùa đông tới ta vẫn mãi mãi có nhau, cùng nhau vượt qua khó khan gian khổ và tình yêu ấy mãi ngọt ngào, nồng cháy như nụ hôn đầu…
Bài thơ là một bản tình ca. Thật hay như tiếng chim hót. Thật êm đềm như một dòng sông,đẹp như cánh hoa đào hoa mai chớm nở. Bài thơ nhẹ nhàng và dung dị. Đã trở thành bài ca . Mỗi độ xuân về khi ta nghe ai đó hát lòng lại bồi hồi xao xuyến!...Không thể đặt cho bài thơ ấy một cái tên khác hay hơn được vì đó là BÀI TÌNH CA MÙA XUÂN….Cho đến hôm nay đã là bất hủ

Và chúng mình yêu nhau
Bắt đầu từ độ ấy
Em đi vào xưởng máy,
Khi trời còn hơi sương

Và anh lại ra đi,
Vui  như ngày hội
Mùa xuân biên giới
Súng anh gác trời xa

                _MƯA RỪNG CHIỀU_


TÌNH CA MÙA XUÂN
T.G : Trần Hoàn

Em ơi em, mùa xuân
Đã về trên cành lá
Tiếng chim kêu ngọt quá
Cho trời xanh xanh thẳm

Mùi hương nào rất quen
Nghe như làn môi ấm
Nghe  đâu từ sâu thẳm
Đất chuyển mình sinh sôi 

Trong ánh mắt em cười
Có màu xanh khoai sắn
Trong bàn tay xinh xắn,

 Có hình dòng kênh xa

Mùa xuân về em ơi,
Cơn mưa đầu mát lạ
Mùa xuân về em ơi
Nắng mới đã bay về

Và chúng mình yêu nhau
Bắt đầu tự độ ấy
Em đi vào xưởng máy,
Khi trời còn hơi sương

Và anh lại ra đi,
Vui như ngày hội
Mùa xuân biên giới
Súng anh gác trời xa

Nghe không anh mùa xuân
Về cùng tin chiến thắng
Xóm vui trong mùa nắng
Như gọi đồng chín vàng

Ngày anh đi cách xa
Khuây sao được nỗi nhớ
Thương nhau dù cách trở
Giữ trọn lời tin nhau

Trên  chuyến tuyến giết thù
Có bàn tay anh chắc
Nơi hậu phương xa lắc,
Vững vàng bàn tay em

Mùa xuân rồi đi qua,
Cơn mưa hè hối hả
Tình ta càng thêm sâu
Như những chiếc hôn đầu

1 nhận xét: