Trang

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

GIẬN HỜN



           GIẬN HỜN

Lá không vàng thì đâu phải mùa thu
Yêu không giận là tình yêu giả tạo
Xa nhau rồi mới thấy lòng trống vắng
Giận nhau rồi mới hiểu được rằng thương

Ta ghét mình, ai bảo nhớ người dưng
Hắn đáng giận cũng thật là đáng ghét
Chẳng ga lăng lại thật thà như đếm
Giận giả vờ mà hắn có biết đâu

Ta giận rồi bỏ hắn lại đằng sau
Mà nỗi nhớ cứ chập chờn phía trước
Cái chàng ngốc hắn đúng là đáng ghét
Người khô khan chẳng biết nói mỹ miều

Giận mùa thu trên lối lá rơi nhiều
Hắn chẳng điện mấy hôm rồi chẳng tới.
Chiều cuối tuần mưa thu giăng ngập lối
Hắn đến làm lành lòng mình thấy thật vui!....

MƯA RỪNG CHIỀU _ 10 / 2015



2 nhận xét: