Trang

Thứ Năm, 6 tháng 11, 2014

MIỀN TỐI SÁNG




Không giờ rồi, sao chưa ngủ em ơi
Miền tối sáng, em còn ngồi lặng lẽ
Em nghĩ  gì?. đêm đang dần về sáng
Ngọn đèn vàng hiu hắt giữa đêm thâu

Nỗi buồn nào dâng trong mắt em sâu
Mà thời gian cứ xoay vần mỏi mệt
Khung trời nhỏ ngoài kia cây lá rụng
Nửa mái đầu lắng đọng giọt  thời gian!

Đâu bờ vai  em tựa lúc buồn đau?...
Để  đôi  tay đi bới  tìm kỷ niệm
Cuộc tình nào cho môi em đắng  lệ
Đôi vai gầy nức nở giữa tàn phai

Con  thạch sùng chặc lưỡi giữa đêm đen
Biết làm sao với cuộc đời dâu bể
Ngoài  song thưa gió đầu đông buốt lạnh
Tiếng thạch sùng.  Tiếng nấc của thời gian!...

Đêm sắp tàn em hãy ngủ đi em
Để ngày mai bước vào đời tất bật
Cuộc rủi may  đem mỗi người  một phận
Vòng tay  nào sưởi  ấm những đêm đông

Nỗi buồn, vui. Nào ai  giống nhau đâu
Em đừng mãi chìm trong  miền tối sáng
Ta gửi em giữa đêm đông giọt nắng
Khép mi mềm. Em thắp lửa thời gian!...

                           Mưa Rừng Chiều _ 11 / 2014


1 nhận xét: