Trang

Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

BẾN VẮNG HÀM LUÔNG





Hàm luông ơi sao mà yêu đến thế!
Hàng dừa xanh trải tóc giữa trưa hè        
Hoa lục bình mênh manh trên sóng nước
Tím lòng người. Tím cả một chiều hoang...

Bên kia sông nơi ấy làng em.
Nắng vẫn đong đưa rặng dừa trong câu hát                                                   
Từ buổi em đi nơi này thêm vắng lặng
Bến giận con đò, vì bến vắng không em…

Mây lang thang in đáy nước Hàm luông
Như trái tim anh in hình em yêu dấu.
Hàng dừa xanh vẫn xanh trong nắng,
Bìm bịp kêu chiều khắc khoải từng cơn...

Thuyền ai vô tình lướt ở trên sông!
Xin hãy chở,người tôi yêu về bến cũ
Từng bậc thang bến sông rêu phong kín
Lỡ duyên rồi thuyền ngược bến đi xa….

Sông Hàm luông là một bản tình ca!...
Của Bến tre. Và của riêng hai đứa.
Bến sông xưa con đò đêm trăn trở
Lục bình buồn bật sắc tím màu hoa...

Dòng sông buồn mang nặng phù sa
Chảy về đâu? Đến nơi nào dừng lại?...
Hãy mang dùm ta bao điều muốn nói
Lại đến. lại một lần bến vắng không em!...

Gửi lại ân tình trên những ngọn dừa xanh…
Gửi tiếng yêu thương trên nhịp cầu thương nhớ…
Gửi lại Hàm luông vầng trăng một nửa…
Gửi lên lục bình sắc tím thủy chung!….

                                 Mưa rừng chiều 10/2011


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét